Khánh Nhiễm ở Lộ châu mua một con ngựa tốt, một đường ăn gió nằmsương, thay đổi mấy lượt ngựa, rốt cục vào ngày thứ tư cũng chạy đếnthành Đồng Châu nằm ở biên cảnh hai nước Tinh và Chiến.
Đường đếnVân Đãng Sơn vẫn còn nửa ngày lộ trình, gấp rút trong mấy ngày liên tụckhiến nàng cũng mệt mỏi, hơn nữa nàng thường đến Đồng Châu thành, mườimột năm sống ở Vân Đãng Sơn, xuống núi phần nhiều đều đến đây để mua vật dụng. Dù lúc này người của Phượng Anh có đuổi đến, nhưng e rằng tạiĐồng Châu thành cũng không thể làm khó được nàng.
Vì thế KhánhNhiễm tìm một trà lâu nhỏ, tùy ý dùng chút thức ăn, một bầu rượu thanh.Một mặt dùng , một mặt nghe chuyện phiếm của dòng người hỗn tạp trongtrà lâu.
Đột nhiên gương mặt nàng trầm xuống, nhìn nhóm người ngồi bên cửa sổ phía đông, chỉ nghe những người đó bừng bừng khí thế bànluận về liên minh của Chiến Lân cách đây không lâu.
Chuyện hai nước kết minh Khánh Nhiễm đã biết, nhưng lại không biết trong đó còn có một phần công lao của nàng.
“Cái gì? Yến quốc dám phái thích khách hành thích Chiến Anh Đế trong buổithọ thần? Làm sao ngươi biết được chuyện này, chẳng lẽ ngươi nói bừa,còn là nữ thích khách, ai tin được!”
“Hắc, ngươi chớ không tinta, hôm trước ta vừa từ Chiến quốc trở về. Hiện tại toàn bộ Chiến quốcđều đưa chuyện này truyền khắp nơi! Nghe nói nữ thích khách kia vô cùnglợi hại, còn ở trước mắt bao nhiêu người giết chết Cấm quân thống lĩnhKhúc Đông Bình. Sau lại còn trốn thoát khỏi thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-khuynh-thien-khuyet/1946541/quyen-2-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.