Chu Thuận cung cũng là nơi phi tần sinh hoạt nghỉ ngơi, nhưng đa sốđều là những cung nga cấp thấp, trong cung ít có địa vị, nơi này trừ bỏnội cung thị vệ, còn mệnh quan triều đình và Cấm vệ quân bình thườngkhông thể đi vào .
Cảm giác xe ngựa bắt đầu đi nhanh hơn, Lận Kì Mặc đưa tay xốc màn xe, xe ngựa đã đi qua cửa Tây Hoa, một đường tiến thẳng vào giao đạo giữaChu Thuận cung và Bảo Lộ điện, tường cao màu son đứng thẳng hai bênđường, không gian tĩnh lặng u tối, đi dọc hết hai hành lang dài sẽ tiếngần đến cửa Trắc Vân, hắn không khỏi chau mày.
Chẳng lẽ nha đầu kia vẫn chưa chạy đến?
Không đúng, nhìn hướng Cấm vệ quân truy đuổi, nàng hẳn chỉ có thểchạy về hướng này. Nên biết Chu Thuận cung là nơi canh gác lỏng lẽonhất, Cấm vệ quân muốn đến đây cũng phải tốn thời gian dài nhất. KhánhNhiễm là người thông minh, lại thông thạo cách bày bố trong cung, chắcchắn nàng phải biết, nhưng vì sao đến giờ vẫn chưa xuất hiện, chẳng lẽbị trọng thương rồi xảy ra chuyện ngoài ý muốn?
Lận Kì Mặc thấy xe ngựa đã muốn thoát khỏi con đường tối, đang muốngọi Tiểu Đông Tử thả chậm tốc độ, lại thấy một cỗ hơi thở đẫm mùi máubất chợt đập vào mặt.
Tâm vừa động, chỉ vừa chớp mắt, một đạo hàn quang sắc bén đã nhanhchóng chế trụ yết hầu hắn, hắn cũng cảm nhận được một đôi mắt lạnh lẽođang chăm chú dán lên người mình. Lận Kì Mặc cong môi cười, khẽ mở mắt,ánh mắt lấp lánh sáng như vì sao trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-khuynh-thien-khuyet/1946506/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.