Phượng Anh thấy Khánh Nhiễm trở lại mới thở dài khe khẽ, hắn cười nhạt một tiếng, cũng nâng bước ra gian ngoài ngồi xuống.
“Muốn đứng nói sao?”
Khánh Nhiễm thấy hắn nhếch mày, giọng nói lại mang theo vài phần mỉamai, nàng cũng không thể nghĩ nhiều, cất bước ngồi xuống bên kia chiếcbàn.
Phượng Anh nâng tay rót một ly trà, đẩy tới trước mặt nàng, sau đócũng tự rót cho chính mình một ly, hắn nhẹ nhấp một ngụm, thế này mớicười nói:“Nguyên nhân rất đơn giản. Ta nói rồi, Phượng Anh không phải là người Chiến quốc , từ khi Chiến Thành Đế lên ngôi, nhờ vào ông ta màtiềm lực của Chiến quốc ngày càng lớn mạnh. Nay Chiến quốc lại vừa tiêudiệt Thành quốc. Thành quốc giàu có, đất đai vốn bạt ngàn, nay tất cảlại thuộc về tay Chiến quốc, có thể nói là như hổ thêm cánh. Chiến AnhĐế là một tên giả dối, thích tàn bạo, lại còn khát máu, người này thượng võ, là một hoàng đế đã từng lãnh binh đánh giặc. Hiện nay quốc lực củaChiến quốc không ngừng tăng cường, hơn nữa lại có một hoàng đế yêu thích chinh chiến như vậy, đối với tứ quốc chúng ta không phải là một chuyệntốt. Cho nên, Phượng Anh chỉ muốn, Chiến quốc càng loạn càng tốt.”
Khánh Nhiễm không nghĩ tới sẽ nghe được lí do thế này, nàng hơi sửngsốt, nhướn mày hỏi:“Chỉ dựa vào ta? Ta chỉ là một đứa nhỏ sáu tuổi, bằng thực lực của ta cũng có thể làm cho Chiến quốc hỗn loạn sao? Phượngcông tử cũng thật xem trọng Khánh Nhiễm.”
Phượng Anh nghe nàng trào phúng cũng không để ý, chỉ nhàn nhãcười:“Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-khuynh-thien-khuyet/1946451/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.