Phượng Anh kéo Khánh Nhiễm trở lại nhã gian, đem nàng tiến vào buồngtrong, hắn nhìn khắp mọi nơi chau mày. Bởi vì lúc nãy ở dưới đại sảnh đã nhìn thấy hết, quan binh đang trực tiếp đến lầu hai, tai nghe những âmthanh hỗn độn ngày càng gần, Khánh Nhiễm kéo tay Phượng Anh.
“Ta từ cửa sổ nhảy ra ngoài vậy.”
Phượng Anh thấy Khánh Nhiễm chỉ vào cửa sổ, cất bước đem cửa sổ đẩyra, nhìn một chút liền gật đầu :“Cẩn thận một chút, ta đi kéo dài thờigian.”
Khánh Nhiễm biết nếu hai người cùng nhau biến mất, sẽ khiến ngườikhác không khỏi nghi ngờ, nàng cũng không dám ở lại nói nhiều, chỉ gậtđầu. Thấy Phượng Anh phất tay áo bước ra, nàng cũng xoay người nhảy racửa sổ.
Phía dưới cửa sổ là một con hẻm nhỏ, chỉ cách hai con đường đã làpháp trường. Nhưng giờ phút này, ở pháp trường vừa xử trảm tên gian tếkia, nhất định sẽ rất lộn xộn, quan binh đều đang duy trì trật tự, nhấtđịnh cũng không chú ý tới bên này.
Khánh Nhiễm đang định nhảy xuống, đột ngột nghe tiếng bước chân rầmrập đang đến gần. Trong lòng nàng giật mình, nhanh chóng mang thân thểthu hồi, lại nhảy vào nhã gian, thầm kêu không ổn.
Quả nhiên, nấp bên cửa sổ, nàng thấy một đội binh lính đang hướng vềphía ngõ nhỏ, dường như muốn vây quanh tửu lâu. Lại nghe động tĩnh bênngoài nhã gian, trên đầu Khánh Nhiễm đã xuất hiện một tầng mồ hôi lạnh.
Phượng Anh tựa hồ cũng phát hiện tình hình không ổn, nhưng hắn vẫn đi đến gian ngoài, mày không khỏi chau lại. Khánh Nhiễm quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-khuynh-thien-khuyet/1946453/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.