Tống Á Hiên không đặt xe qua app, ra khỏi quán bar lên bừa một xe taxi đang dừng ở bên đường, chui vào ghế sau của xe, chưa kịp nói địa chỉ với tài xế thì cửa xe lại được mở ra.
Anh có chút không vui nhìn chàng trai vừa rồi thản nhiên ngồi lên xe, "Tôi không có ý định cho cậu đi chung xe."
"Em sợ về không kịp giờ giới nghiêm của trường sẽ bị nhốt ở ngoài, giờ này cũng không dễ gọi xe đâu." Chàng trai giả vờ tủi thân, là kiểu giả vờ mà mắt thường cũng có thể nhìn ra được, "Anh trai ơi, tốt xấu gì cũng nể mặt vừa rồi em giúp anh...."
"Bác tài! Lái xe đi ạ!"
Tống Á Hiên lập tức nâng cao giọng cắt ngang lời cậu ta, nói địa chỉ với tài xế sau đó khoanh hai tay trước ngực tựa vào cửa sổ chợp mắt, không hề có ý định để ý đến cậu trai kia nữa.
Anh không nói chuyện cũng không ảnh hưởng đến tâm tình của chàng trai. Không khí an tĩnh cũng chẳng khiến anh cảm thấy khó chịu, anh cứ ngủ, còn chàng trai thì ngồi đó nhìn anh ngủ, ngắm nhìn người đẹp an tĩnh dưới ánh trăng và ánh đèn đường.
Quãng đường đi không dài, không đến mười phút xe đã dừng lại trước khách sạn. Tối nay là ngày cuối cùng của đợt team building, thế nên đến giờ này mọi người vẫn túm lại ở trong sân ăn đồ nướng, chơi trò chơi.
Tống Á Hiên chưa mở cửa xe đã nghe thấy tiếng cười đùa ở bên ngoài. Lúc anh mở cửa xe, lướt qua thân xe chuẩn bị vào trong thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-hien-thu-cam-giac-moi-me/231856/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.