Trong động phủ lúc này đã đứng đầy một đám yêu thú, khiến cho cảnh quan bình thường vốn rất rộng rãi nhưng giờ đây lại có hơi chật chội.
Bọn nó dùng ánh mắt chấn kinh quan sát từng tấm lưu ly phỉ thuý xung quanh, nội tâm tràn đầy ước ao.
Nhưng khi dời mắt đến binh lính đang đứng ở bốn góc thì lại nhanh chóng chuyển thành hoảng sợ.
Đám người này thực lực quá mạnh, tuỳ tiện bước ra một tên cũng có thể làm gỏi hết bọn nó.
“Đại… đại nhân, các người mang bọn ta đến đây làm gì vậy?”
Một con ngưu yêu lấy hết dũng khí hỏi.
“…”
Không có ai trả lời nó. Những binh lính này đều dùng một ánh mắt hờ hững vô hồn canh gác bốn phía.
“Ồ, đã tập hợp đủ rồi sao?”
Một giọng nói bất chợt vang lên, tiếp đó thân ảnh của Khương Thiên hiện ra bên cạnh bàn, hài lòng nhìn xung quanh một lượt.
“Chủ nhân!”
“Là ngươi!?”
Binh lính nhìn thấy hắn thì ôm quyền cúi đầu, còn lũ yêu thú lại hét lên kinh ngạc. Cái người trước mắt này rõ ràng chính là tên điên mới mấy ngày trước còn đè bọn nó ra đánh một trận.
“Ừm, có lẽ các ngươi đều đã biết phong cách làm việc của ta. Cũng không cần dài dòng nữa” Hắn gật gật đầu, đoạn chỉ một con lang yêu, hỏi:
“Một tháng trước trên núi này xảy ra chuyện gì?”
— QUẢNG CÁO —
“Hình như cũng không có xảy ra chuyện gì”
Nó hơi nghi hoặc, nghĩ nghĩ một chút rồi đáp lại.
“Đây không phải câu trả lời ta muốn nghe” Khương Thiên lắc đầu, hướng về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dam-hong-tran/1000760/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.