Âu Dương phu nhân muốn giữ cô ở lại và đương nhiên là bị Âu Dương Thần từ chối. Trước khi anh cưới cô về làm vợ, anh sẽ không đồng ý để cô ở lại Âu Dương gia. Cô sợ anh sẽ nghĩ những chuyện tiêu cực nên một mực từ chối. Trời đã khuya nhưng Âu Dương Thần vẫn nhất quyết lái xe đưa cô về Triệu gia.
“Anh lái xe đưa em về.”
Triệu Vy Vân cũng không suy nghĩ nhiều mà nhanh chóng gật đầu đồng ý. “Vâng.”
“Ngoan.”
“Con đưa Nghi Văn về cùng luôn đi, dù sao cũng tiện đường.”
“Mợ... mợ đường đưa con đường làm kỳ đà cản mũi đôi trẻ như vậy chứ”
“Đêm hôm con lái xe mợ không yên tâm, để Thần nó đưa con về luôn.
Âu Dương Thần không từ chối cũng không đồng ý, chỉ bỏ lại một câu: “Nếu em không ngại phải ăn thêm một bữa cơm nữa thì lên xe.”
Nghi Văn ngay lập tức xua tay: “Em no rồi, không có nhu cầu ăn thêm. Em tự lái xe được.”
Âu Dương Thần gật gù, có vẻ cũng không quan tâm lắm: “Nhưng mà mẹ anh nói đúng đấy, em thân là con gái đêm hôm như thế này lái xe nguy hiểm lắm.”
“Nguy hiểm cái gì chứ? Ai dám làm gì em cơ chứ?”
“Không. Nguy hiểm cho người khác”
“Anh... đồ đáng ghét nhà anh. Không nhờ em mà anh có vợ đẹp à, anh trả ơn mai mối của em như vậy à?”
“Anh đương nhiên không quên công lao to lớn của em. Anh đã gọi cho Việt Bân rồi, cậu ấy sẽ sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-cuoc-dinh-menh-cau-dan-ngot-ngao/3675240/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.