Tiếng gọi của Đường Vu Dịch phút chốc làm cho Lưu Tuệ Yên chột dạ. Không thể nào có chuyện trùng hợp cô với thân phận mới lại có quen biết Hạ Thường Quân. Chắc điều đó sẽ làm Vu Dịch phát giác ra được điều gì đó rồi bắt đầu nghi ngờ cô là Tuệ Yên cũng nên.
Trái lại với bộ dang khó chịu kia của Đường Vu Dịch, Thường Quân khẽ cười nhạt. Vẻ mặt anh vô cùng bình thản, vừa nãy anh đã hứa với cô những gì thì chắc chắn bản thân sẽ không nuốt lời.
- Không ngờ lại được gặp Đường tổng ở đây, anh cũng đi viếng mộ à? Hóa ra đây là người giúp việc mới nhà anh, chỉ là cô ấy vừa nãy đụng trúng tôi nên có vài lời muốn nói mà thôi. Này cô, từ giờ cô hãy để ý vào nhé, chuyện này coi như bỏ qua đi.
Quả nhiên, Hạ Thường Quân vẫn giữ bí mật dù biết cô là Tuệ Yên. Anh cảm thấy thật thương cảm lẫn không vừa lòng khi cô lại làm việc tại Đường gia. Không biết Vu Dịch có hay gây khó dễ khi cô vừa mới vào làm không nữa.
Hạ Thường Quân tự hứa với bản thân sẽ không để Tuệ Yên phải đợi chờ trong thời gian lâu. Mẹ anh vừa hôm qua gọi là bà ấy sắp sửa trở về trong một hoặc lâu hơn là hai tuần tới. Con đường của cô chắc chắn sẽ sáng hơn khi quyết tâm theo đuổi ngành mà mình yêu thích.
- Em yên tâm nhé, anh sẽ không để em phải đợi chờ lâu nữa đâu. Trong thời gian ở cạnh Vu Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-con-thuong-nho-em/3370309/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.