Người tiếp tân khẽ cười gượng gạo, bây giờ công việc của mình còn đang dang dở, không thể tùy tiện rời khỏi vị trí được. Đây là quy định của nhân viên, phải được thực hành một cách nghiêm túc.
- Chuyện đó thì không được rồi cô ạ, tôi chỉ có nghĩa vụ chỉ chỗ để cô lên thôi. Thông cảm cho tôi nhé, tôi không được tùy ý đi lại lung tung.
Nghe vậy Tuệ Yên cũng thông cảm nhưng trong lòng cô lại dâng lên cảm giác bất ổn. Sau cùng, người ấy chỉ chỗ phòng làm việc của Đường Vu Dịch. Nghe sơ qua thì cô cũng hình dung được lối đi, nhưng có một điều chỗ này thật rộng lớn, không biết là người mới tới đây lần đầu như cô có bị lạc hay không.
Lần đường theo thang máy và hỏi thêm vài người, Tuệ Yên cũng lên được phòng đó. Chỗ này lại nằm tại tầng cao nhất tại tòa nhà. Lại một lần nữa cô thật cảm thấy hồi hộp.
" Thật bình tĩnh nào Tuệ Yên, mình còn chưa bị lộ tẩy mà, sao phải sợ cơ chứ ".
*Cốc, cốc…
- Xin chào, tôi là Sam Sam. Tài liệu mà anh cần đây ạ.
Khi có tiếng trả lời từ bên trong, cô mở cửa bước vào. Đường Vu Dịch với dáng vẻ nghiêm túc mà chăm chăm nhìn vào công văn đang để trên bàn. Thiết nghĩ hai người cũng không còn chuyện gì để nói, cô đặt mớ tài liều trên bàn rồi định rời đi.
- Tôi để ở đây nhé, không còn chuyện gì nữa thì tôi xin phép về trước đây.
- Đợi chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-con-thuong-nho-em/3370388/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.