Lần đầu tiên, Lưu Tuệ Yên nghe được nếu đi hóng gió và hít thở không khí sẽ giúp mau khỏi bệnh. Thường thì sẽ phải nghỉ ngơi đến khi nào khỏe lại mới được ra ngoài trời cơ chứ. Anh là muốn cô đi nhưng nhất thiết phải lấy lý do này hay không. Tuệ Yên thật sự rất lo, nếu tiếp xúc nhiều với anh thì chắn chắn Vu Dịch sẽ nhận ra mình sớm hơn.
- Dạ? À được, dì Dương nếu bận thì để cháu đi cùng ông ạ.
Đường Sâm nghe vậy thì hơi bất an, Tuệ Yên đã không được khỏe vậy mà lại đi cùng hai người viếng mộ. Ông sau đó cũng liền gặng hỏi:
- Như vậy có ổn không cháu, cháu đã mệt thì nên ở nhà nghỉ ngơi đi. Không nhất thiết phải đi cùng đâu.
- Sao lại không được hả ông, nếu ở nhà một mình thì không biết người nào đó sẽ có hành động nào tiếp theo đâu. Cứ để cho người giúp việc mới này đi đi.
Đường Vu Dịch như vậy là đang ám chỉ Tuệ Yên vì hành động đáng ngờ của cô ngày hôm qua, cô cũng rất hiểu điều đó. Nghĩ lại nếu chứng minh mình không hề giống như những gì mà anh suy đoán thì chắc phải đi cùng anh và ông đến nơi đó.
- Ông yên tâm ạ, cháu không sao đâu.
Thật ra cô cũng đang giả bệnh để tránh mặt Vu Dịch nên cũng không lo lắng về sức khỏe. Nếu anh ở nhà riêng thì chắc hôm nay anh ở đây còn mai thì sẽ về nhà. Số lần gặp chắc sẽ ít hơn rất nhiều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-con-thuong-nho-em/3369823/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.