Dịch Sơ Ngữ mặt ủ mày chau, cô không giỏi từ chối người ta, cũng không biết nên tìm lý do gì.
Lúc trước khi chưa gặp Tiêu Sở Ngôn, cô nghĩ có thể thử ở bên anh ta, nhưng từ khi Tiêu Sở Ngôn xuất hiện, cô phát hiện Dư Huy đã trở thành khán giả trong đoạn kịch bản này của cô.
Nhận ra điều này, Dịch Sơ Ngữ có chút choáng ngợp, cô thật sự muốn theo đuổi Tiêu Sở Ngôn sao?
Muốn sao?
Một giọng nói trong trẻo lạnh lùng đột ngột vang lên bên tai.
"Dịch Sơ Ngữ."
Không có nhiệt độ, khiến người ta rùng mình.
Dịch Sơ Ngữ dừng một giây, sau đó chậm rãi nhìn sang.
Tóc của Tiêu Sở Ngôn hơi lộn xộn, như bị gió thổi bay, lông khẽ nhướn, đôi mắt đẹp đỏ ngầu.
"Chào"
Dịch Sơ Ngữ vừa nói một tiếng, Tiêu Sở Ngôn đã nghiêng người về phía trước, ép cô lùi về phía sau, cho đến khi lưng cô dựa vào tường, không quay đầu lại được nữa.
Dịch Sơ Ngữ không cao, đứng cùng Tiêu Sở Ngôn chênh lệch chiều cao rất rõ.
Lúc này anh khẽ cúi xuống tiến đến gần khuôn mặt cô, khoảng cách giữa hai người rất gần.
Nhìn người đàn ông trước mặt hung tợn, mím chặt môi mỏng, Dịch Sơ Ngữ có thể cảm giác được anh đang rất ẩn nhẫn.
Đội trưởng đột nhiên thay đổi tâm trạng, mất đi sự bình tĩnh và tự chủ thường ngày, thậm chí trở nên cáu kỉnh.
Dịch Sơ Ngữ không hiểu anh đã gặp chuyện gì mà tâm trạng biến động như vậy.
Tiêu Sở Ngôn cảm thấy trong đầu như có thứ gì đó vụt tắt, không kìm chế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-con-rung-dong/283817/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.