Dịch Sơ Ngữ nghe anh nói lời này, xem ra anh vẫn còn tức giận.
Với suy đoán này, cô thật sự có chút vui mừng, lẽ nào Tiêu Sở Ngôn vẫn còn quan tâm cô.
Mặc quần áo xong, Dịch Sơ Ngữ đi ra, Tiêu Sở Ngôn vẫn đứng ở ngoài cửa, anh nhìn sang chỗ khác, không để ý tới cô.
Tiêu Sở Ngôn trông rất đẹp trai, sống mũi cao, đường nét góc cạnh, ngoại hình của anh là sự ưu ái có chủ đích của thượng đế.
Nhìn anh như vậy, Dịch Sơ Ngữ bất giác chậm lại, cô hy vọng được ở một mình với Tiêu Sở Ngôn lâu hơn một chút.
Hai người lần lượt bước ra khỏi thang máy.
Tiêu Sở Ngôn chân dài bước nhanh hơn, Dịch Sơ Ngữ phải tăng tốc mới theo kịp anh.
Đột nhiên, Tiêu Sở Ngôn chậm lại, cô cũng không cần phải chạy theo cho kịp nữa.
Sau khi loanh quanh ở bãi đậu xe dưới hầm, cuối cùng cũng đến xe của Tiêu Sở Ngôn.
Tiêu Sở Ngôn đi tới ghế phụ trước, mở cửa, không đợi Dịch Sơ Ngữ đi vào, liền đi vòng qua đầu xe, lên ghế lái.
Dịch Sơ Ngữ im lặng bước vào.
Chiếc xe từ từ chạy ra khỏi khu phố.
Tuy đã ngồi vào ghế phụ nhiều lần, nhưng lần này Dịch Sơ Ngữ thực sự cảm nhận được áp suất không khí bên trong xe rất thấp.
Dịch Sơ Ngữ nhìn thoáng qua Tiêu Sở Ngôn, cử chỉ thản nhiên không chút để tâm, như thể cô hoàn toàn vô hình.
Khung cảnh bên ngoài xe cứ thế vụt qua.
Ngày hôm qua Tiêu Sở Ngôn đã nói với cô rằng kẻ sát nhân chính là Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-con-rung-dong/283818/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.