Khuôn mặt nghiêm nghị của Tiêu Sở Ngôn chậm rãi hướng về phía Dịch Sơ Ngữ, nhìn thẳng vào cô, đôi mắt không đáy như có một tia cảm xúc dâng trào.
Đợi hai giây đồng hồ, vừa lúc Dịch Sơ Ngữ nghĩ có lẽ anh không muốn tuỳ tiện thêm Wechat người khác, Tiêu Sở Ngôn lấy điện thoại di động trong túi ra, mở mã QR Wechat, đặt điện thoại di động lên bàn café.
Dịch Sơ Ngữ quét mã QR của anh, thêm vào danh sách bạn bè.
Đây là lần đầu tiên cô chủ động thêm Wechat ai đó, khuôn mặt nóng bừng có chút ngại ngùng.
"Anh đồng ý lời mời đi."
Tiêu Sở Ngôn nhấc điện thoại trên bàn cà phê lên, dùng ngón trỏ gõ nhẹ vào màn hình vài lần.
Giờ họ đã thành bạn bè trên Wechat.
Xong xuôi, cô đứng lên chào tạm biệt.
"Vậy tôi về trước."
Dịch Sơ Ngữ duỗi ngón trỏ và ngón giữa của bàn tay phải ra làm động tác đi lại, trông hoạt bát và đáng yêu.
Con ngươi Tiêu Sở Ngôn khẽ run lên, bình thản gật đầu.
Khi Dịch Sơ Ngữ đứng dậy định đi, anh ngăn cô lại.
"Thật xin lỗi."
Giọng nói ấm áp như ngọc của anh vang lên trong căn phòng rộng lớn, Dịch Sơ Ngữ cảm thấy hoang mang không hiểu.
Anh không làm gì có lỗi với cô, thậm chí Tiêu Sở Ngôn còn giúp cô nhiều như vậy, tại sao phải xin lỗi.
Dịch Sơ Ngữ nắm chặt tay, xoay người khó hiểu nhìn anh: "Tại sao phải xin lỗi?"
Tiêu Sở Ngôn vẫn ngồi trên sô pha, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-con-rung-dong/283816/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.