Chí ít thì nơi này không có bất cứ nguy hiểm gì, lại không có ai làm phiền.
Nếu có thể cùng Đại Tiêu Tiêu sống ở đây mãi mãi, có vẻ như cũng hay.
Nghe thấy lời này của cô này, Lâm Tiêu cạn lời quay lại nhìn cô một cái.
Bốn mắt nhìn nhau, bầu không khí có chút thay đổi.
“Khụ, khụ! Ngươi thật đúng là lạc quan mà.”
“Trong tháp tuy là không có bất cứ hiểm nguy gì, nhưng chúng ta lại hoàn toàn bị cắt đứt liên lạc với thế giới bên ngoài.”
“Ai mà biết được Bất Tử Cốc Đại Đế kia liệu có đi điều tra thân phận của chúng ta không. Nếu như điều tra thì thân phận vương triều Đại Can của ngươi và Kiếm Ma Tông của ta căn bản là không giấu nổi.”
“Tới lúc đó, đừng nói là Đại Đế ra tay, cho dù là một cường giả bán Đế Cảnh ra mặt thôi, hai nhà chúng ta căn bản gánh không nổi đâu.”
Lâm Tiêu nghĩ rất nhiều, cũng rất xa.
Hắn nào có biết Bất Tử Cốc Đại Đế kia sau khi thi triển đại chiêu cuối cùng kia, liền rơi vào nơi cách đó không xa mà ngủ say.
So với hiểm nguy từ Bất Tử Cốc Đại Đế, chỉ e là chuyện hai người mất tích mang lại nguy cơ còn thực tế hơn.
Can Anh Túc nghe thấy lời này, hơi sững lại.
Đúng vậy.
Hiện giờ nàng ta an toàn rồi.
Nhưng hoàng triều của nàng nói không chừng sẽ rơi vào nguy hiểm.
Đây không phải là một tin tốt.
Can Anh Túc tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522984/chuong-718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.