Ở nơi khác.
Trong lòng tộc trưởng Ngưu Đầu cảm thấy ấm ức à nha.
Sau khi màn đêm buông xuống, tình cờ phát hiện ra rương bảo vật hoàng kim này, đang định mở nó ra thì không biết ở đâu ra một con hung thú thực lực cực mạnh xuất hiện.
Tiếp đó, lão nắm cây gậy linh mộc vạn năm trong tay, tốn sức chín trâu hai hổ, cuối cùng cũng giải quyết xong.
Ngay lúc mở rương bảo vật hoàng kim, lại được thông báo cần ba lượt mở rương mới có thể mở ra được. Mà ông ta chỉ còn lại một lượt mở, còn thiếu hai lượt nữa.
Tộc trưởng Ngưu Đầu lập tức giận tím người.
Nhưng cơn tức còn chưa nguôi, đang định nghĩ cách tăng lượt mở rương thì đám người này lại chạy tới bao vây, tấn công.
Sau đó liền biến thành thế này.
“Đệt!!! Lẽ nào lão Ngưu ta lại phải chết ở nơi này sao?” Tộc trưởng Ngưu Đầu không cam tâm gào lên một tiếng.
Mà sau đó, ông ta chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên một cái.
Một bóng người quen thuộc xuất hiện trước mặt ông ta.
“Hả??? Tôn thượng đại nhân???”
“Toi rồi, toi rồi, đã xuất hiện cả ảo giác trước lúc chết rồi, lần này thì hết thật rồi.”
Tâm trạng của tộc trưởng Ngưu Đầu càng thêm chán nản.
Lâm Tiêu nghe thấy tiếng lẩm bẩm của tộc trưởng lão Ngưu, kém chút nữa phì cười. Đầu óc lão Ngưu này tại sao lại khác các tộc trưởng khác của yêu tộc như vậy.
“Nên dùng dược rồi sau đó chuẩn bị chiến đấu.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522956/chuong-683.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.