Thế nhưng hắn nào có quan tâm, chỉ là lạnh nhạt mà thôi.
Đúng lúc này, Linh Tâm cũng bước tới một bước, áp xuống tiếng ồn, nhìn Cao Dương Lập, mặt không đổi, nói ra:
- Lão tiền bối nói thật đúng, thế nhưng...
Dừng một chút, nói thêm:
- Cầm khúc này thật sự không hoàn hảo, nó thật là có một lỗi sai, đây chính là lời Cầm Nguyệt tiên tử nói, không thể giả được.
Mọi người mới còn vỗ tay, giờ phút này đều như sét đánh ngang tai, có chút phản ứng không kịp, vậy ra đó thật sự là sai, không phải là Cầm Nguyệt tiên tử khiêm tốn?
Lúc Dạ Ảnh đang nhàn hạ nhấm nháp chén trà trong tay, Linh Tâm lại hướng đến hắn, cười nhẹ nói:
- Vị công tử này, lúc trước công tử nói rằng trong khúc Giai Nhân Lệ này có sai sót, không biết là sai sót ở đâu, có thể nói ra để mọi người thỉnh giáo hay không? Cầm Nguyệt tiên tử bên trong cũng rất muốn biết.
Bởi vì ở đây chỉ có thiếu niên này là nhìn ra được điểm sai kia, lỗi sai mà đến cả nàng cũng không biết là thứ gì, cho nên giờ phút này nàng có chút chờ mong xem, lỗi sai đó là gì.
Dạ Ảnh không động, đợi khi Mạc Huyền Nhi lay tay hắn, hắn mới ngẩng đầu nhìn lại, lười nhác nói:
- Được rồi, ngươi dẫn ta vào trong kia đi.
- Dẫn vào trong?
Linh Tâm suy nghĩ một hồi, chợt cười khổ nói:
- Công tử có thể hay không trước tiên nói ra lỗi sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-than/2331227/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.