Không gian như một tờ giấy bị xé nát, và rồi cái bóng hư vô khổng lồ của nó lại bước ra từ thế giới sâu thẳm vừa được mở ra.
"Mẹ kiếp, nếu không phải biết rõ cảnh tượng này chỉ là ảo giác do Kiếm Ý tạo thành thì ta đây còn tưởng tên đó gọi một tên ma vương đến thật ấy chứ!"
Có người ở trong quảng trường lớn tiếng chửi, vẻ mặt vô cùng ghê gớm.
Rầm.
Cơ thể tàng hình tung một đòn ra, Chân Hoả Lưu Hồn hùng vĩ lập tức bùng lên, và rồi lại được Thiên Tùng Vân Kiếm của Trần Mộc hấp thụ hoàn toàn.
Lập tức, Trần Mộc hệt như đang cầm một thanh Kiếm Thần trong tay, ánh kiếm xoẹt ngang trời, bóng con rồng khổng lồ cũng bị chém đôi thành hai nửa.
"Sao lại có thể thế được chứ?", Long Đằng Hải khẽ run lên.
Nói rồi, trong lúc hắn ta còn chưa kịp định thần lại, con rồng bạch ngọc kia đã nổ tung.
Phịch.
Một tiếng vang rền trời, linh lực ngút trời bỗng chốc hợp thành một cơn vũ bão, cuồn cuộn lao tới quét bay người Long Đằng Hải và đập thẳng vào vùng biên của đấu trường.
Long Đằng Hải phun ra máu tươi, Hắc Thiết Thạch ở phía sau lưng hắn ta bị va đập vỡ tan thành cát bụi.
"Không thể nào, không thể nào!"
Long Đằng Hải ôm ngực, vẻ mặt điên dại.
Sao hắn ta lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407921/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.