Trần Mộc bĩu môi, chằng thèm nhìn ông ta lấy một cái, chỉ tập trung lau vết máu dính trên Thiên Tùng Vân Kiếm rồi rời khỏi đấu trường.
Thấy vậy, rất nhiều đệ tử trong quảng trường đều vô cùng sững sờ.
Tên nhóc này khá lắm!
Thấy Trần Mộc không chút mảy may để ý tới mình, điện chủ Thiên Điện càng thêm tức tối, tức đến run người.
"Khụ!", phía trên cao, chủ môn phái khẽ ho nhẹ một cái, hệt như ra hiệu cảnh cáo.
Điện chủ Thiên Điện tức không dám làm gì, đành hít một hơi thật sâu rồi gầm gừ nói: "Được, được lắm, ta đúng là đã xem thường Linh Điện các ngươi quá rồi, trận đấu lần này chúng ta thua!"
Nói xong, điện chủ Thiên Điện phủi tay áo rời đi.
"Trận đấu kết thúc, đệ tử Linh Điện Trần Mộc giành phần thắng!", ông già mặc áo dài xám tuyên bố.
Ồ!
Trong phút chốc, cả quảng trường ồ lên rầm rộ, những đôi mắt sáng rực lửa đều nhìn về phía bóng dáng chàng thanh niên anh tú đó.
"Thắng rồi, thật sự đã thắng rồi!"
"Xuyên thẳng tới tầng thứ chín sao? Mẹ kiếp, thằng nhóc này sao lại ghê gớm vậy chứ! Thật không thể tin nổi!"
"Đó là Long Đằng Hải, là một trong những thiên tài top đầu của Thiên Điện đó, lại tàn bạo có tiếng như Liễu Mộ Thiên, vậy mà đều bị tên nhóc này đánh chết rồi!"
"..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407922/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.