Máu tươi lập tức ứa ra, nàng ta trợn ngược mắt lên, trong đôi mắt tràn ngập vẻ khó tin.
Trong giây phút cố gắng đến chết đó, nàng ta cũng không thể hiểu được, tại sao Trần Phong lại không rơi vào trong sắc đẹp của nàng ta.
Bất kỳ nam nhân nào cũng không thể đứng vững trước cơ thể nàng ta, huống chi là Trần Phong đang ở độ tuổi trẻ trung sung sức này.
"Đầu của ta cũng đáng giá thật đấy, xem mấy người tốn công tốn sức muốn giết ta như vậy, còn không tiếc lấy cơ thể của mình ra làm mồi nhử, đúng là khó khăn cho cô."
Trần Phong xoa đầu thiếu nữ, lạnh lùng nói.
Ba gã cường tráng trước mặt cũng giật nảy cả mình, bọn hắn không chút do dự, vội vàng xoay người đào tẩu về phía khu rừng rậm phía sau.
Đôi đồng tử của Trần Phong lạnh lùng nhìn bọn họ, kiếm Thiên Tùng Vân rời khỏi vỏ, lao bật ra.
Cạch.
Sau ba giây, kiếm Thiên Tùng Vân quay về lần nữa, thân kiếm đã nhuốm máu.
Mà ba gã cường tráng phía trước đều ngã xuống cùng lúc, trở thành thi thể.
Trần Phong cầm lấy kiếm Thiên Tùng Vân, liếc mắt nhìn mấy thi thể dưới đất, lúc hắn vừa xoay người định đi thì mấy luồng gió ác liệt đã xông về phía mình.
"Nhanh như vậy đã đuổi tới rồi sao?" Ánh mắt Trần Phong thoáng âm trầm.
Bị mấy gã ngu này kéo dài thời gian, giờ Mai Trường Lâm cũng đã đuổi kịp rồi.
Ánh sáng dừng lại, Mai Trường Lâm cũng xuất hiện ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407806/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.