Chương trước
Chương sau
Trong mắt của Dương Thiên Khiếu chỉ có Bán Đế mới thích hợp để sử dụng Vạn Niên Địa Mẫu Tương nhất, một Thánh Nhân sử dụng Vạn Niên Địa Mẫu Tương chẳng khác nào phung phí của trời.

Nhiếp Nhân Hùng cố ý lấy đi Vạn Niên Địa Mẫu Tương hiển nhiên chính là muốn đối địch với hắn, không muốn hắn tiến thêm một bước.

"Nhiếp Nhân Hùng, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, có điều kiện gì ngươi cứ việc nói, lần này xem như ta nhận thua."

Dương Thiên Khiếu ngăn đường đi của Tịch Thiên Dạ lại, không có chút ý tứ buông tha nào.

Vạn Niên Địa Mẫu Tương kia đối với hắn quá là quan trọng, mà vật này còn chỉ có thể ngộ không thể cầu, nếu như bỏ lỡ thì sợ rằng cả đời cũng không thể gặp lại.

Bán Đế muốn đột phá đến Đế giả chân chính cần vượt qua ba tầng Sinh Tử Kiếp, tầng đầu chính là Nguyên Khí Kiếp, Nguyên Khí Kiếp rèn luyện thể phách và chân nguyên, nếu như Bán Đế nào mà tu vi không đủ thâm hậu hay là thể phách không đủ cường đại thì rất có thể sẽ hồn phi phách tán dưới Nguyên Khí Kiếp.

Tầng thứ hai là Nguyên Hồn Kiếp, Nguyên Hồn Kiếp rèn luyện linh hồn và ý chí, linh hồn không đủ cường đại hoặc ý chí không kiên định thì cũng có thể chết dưới Nguyên Hồn Kiếp, cửu tử nhất sinh. Về phần tầng thứ ba, đó chính là Pháp Tắc Kiếp.

Chỉ có Bán Đế nào ngộ ra đế đạo pháp tắc mới có cơ hội độ Pháp Tắc Kiếp.

Pháp Tắc Kiếp chính là một bước cuối cùng mà Bán Đế cần vượt qua, bước qua thì chính là trời cao biển rộng, bước hụt thì thân tử đạo tiêu.

Pháp Tắc Kiếp khó độ nhất, biến số cũng nhiều nhất, phương diện khảo. nghiệm cũng rộng nhất. Có lẽ tâm cảnh của ngươi còn thiếu, hoặc là có tổn thương cũ chưa hồi phục lại cũng có thể dẫn đến việc độ Pháp Tắc Kiếp thất bại.

€ó rất nhiều người kinh tài tuyệt diễm trên đại lục này đều ôm hận mà chết ở dưới Pháp Tắc Kiếp.

Dương Thiên Thiếu không sợ Nguyên Khí Kiếp và Nguyên Hồn Kiếp, tự tin bằng vào thiên phú của hắn sẽ không có vấn đề gì. Nhưng duy chỉ có Pháp Tắc. Kiếp hung hiểm khó lường là hắn cũng không nắm chắc tuyệt đối liệu mình có thể vượt qua an toàn hay không.

Cho nên một phần Vạn Niên Địa Mẫu Tương chính là thứ đồ bảo bộ hẳn trên con đường thành Đế, dù cho khi độ Pháp Tắc Kiếp xảy ra điều gì ngoài ý muốn cũng có thể giúp hắn vượt qua.

Bất luận thế nào hắn cũng phải nghĩ biện pháp lấy được Vạn Niên Địa Mẫu Tương từ tay Nhiếp Nhân Hùng.

Lông mày Tịch Thiên Dạ cau lại, nhìn về Dương Thiên Thiếu đang ngăn ở. trước mặt, vẻ mặt lạnh lại.

"Nhiếp Nhân Hùng, kỳ thực chúng ta có thể hảo hảo nói chuyện một chút. Dương mỗ thừa nhận trước đó đã có chỗ đắc tội, nhưng đó chỉ là thể diện khi đánh nhau, Dương mỗ vì đó mà xin lỗi ngươi. Về phần Vạn Niên Địa Mẫu Tương kia đối với Dương mỗ thực sự rất trọng yếu, hi vọng ngươi có thể từ bỏ được vật yêu thích."

Dương Thiên Khiếu than nhẹ một tiếng, hạ thấp tư thái nói, vì Vạn Niên Địa Mẫu Tương nên hắn tạm thời cúi đầu có là gì cơ chứ, đại trượng phu co được dãn

được.

Họa Tâm tiên tử nở một nụ cười xinh đẹp.

"Dương huynh, Vạn Niên Địa Mẫu Tương chính là chí bảo hiếm thấy, được xưng là š, bất kỳ Bán Đế nào đều sẽ chạy theo nó như vịt, vật này trong mắt Bán Đế là vô giá, dù cho xuất ra một kiện đế đạo bảo vật cũng chưa hẳn có người nguyện ý trao đổi."

"Ta tự nhiên hiểu điều đó, có điều kiện gì Nhiếp huynh cứ việc nói."

Dương Thiên Khiếu khế cau mày, trong lòng vô cùng tức giận, Họa Tâm tiên tử nữ nhân kia hiển nhiên đang nói chuyện giúp cho Nhiếp Nhân Hùng, sợ rằng Nhiếp Nhân Hùng không biết được giá trị thực của Vạn Niên Địa Mẫu Tương.

Tiên tử hoàn mỹ trong suy nghĩ của hắn nay đã triệt để đứng bên cạnh người khác đối phó chính hắn.

"Bất cứ điều kiện gì?" Tịch Thiên Dạ hỏi lại. "Cứ việc nói, chỉ cần Dương mỗ có thể làm được là được."

Dương Thiên Khiếu thấy vậy mừng thầm trong lòng, hắn chỉ sợ Nhiếp Nhân Hùng không hé miệng câu nào, đã nói ra vậy liền có hi vọng.

Tịch Thiên Dạ cũng không nhiều lời, lấy ra một danh sách liệt kê đồ vật đưa cho Dương Thiên Thiếu.

"Ngươi chỉ cần gom góp năm kiện thuộc tính khác nhau trong những đồ vật kia cho ta là được."

Ở trên danh sách là hơn trăm cái chí là nảo vật tiên thiên ngũ hành.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Mà những vật đó đều đã được Tịch Thiên Dạ so sánh với Thái Hoang Thế Giới rồi mới liệt kê ra, cam đoan rằng trong Thái Hoang Thế Giới nhất định sẽ có.

Dù sao cách gọi của tu tiên giả và Thái Hoang Thế Giới sẽ có sự khác biệt, chỉ có sử dụng cách gọi trong Thái Hoang Thế Giới mới có thể dễ dàng tìm được.

Dương Thiên Khiếu chỉ mới tiếp nhận danh sách vẻn vẹn lướt qua thôi mà sắc mặt đã khó coi vô cùng.

Những đồ vật phía trên có đến tám mươi phần trăm là hắn không nhận ra, mà mặc dù hắn nhận biết hai mươi phần trăm còn lại nhưng cũng chỉ mới nghe qua tên của nó, còn chưa được nhìn thấy tận mắt. Đồ hiếm thấy của những vật này cũng không kém hơn Vạn Niên Địa Mẫu Tương bao nhiêu.

"Nhiếp huynh, ngươi quá là không có thành ý đi."

Sắc mặt của Dương Thiên Thiếu khó coi nói.

Trương Huân Y che miệng cười khẽ, nàng tự nhiên cũng nhìn thấy tên những vật được liệt kê ở trong danh sách, phần lớn trong đó đều chỉ có ở trong truyền

thuyết hoặc là sách cổ, trên đại lục Nam Man sợ là căn bản không tồn tại.

Chu Bách Hà và Họa Tâm tiên tử thì ngoài ý muốn nhìn Tịch Thiên Dạ, thầm suy đoán xem hăn thu thập những kỳ vật hiếm thấy này có mục đích gì.

Bọn họ cũng không nhận ra quá nhiều những vật được liệt kê đó, nhưng những thứ họ biết thì chỉ có biết được rằng nó vô cùng hiếm thấy, còn tác dụng của nó là gì thì không ai biết được.

"Nếu không thu thập đủ năm món ở trên hoặc là cùng thuộc tính thì không cần bàn gì nữa."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói rồi liền chuẩn bị quay người rời đi.

"Chậm đã, ta chỉ có thể xuất ra một món kỳ trân ở đây, những cái khác thật sự không có."

Dương Thiên Thiếu vội vàng nói, bất kỳ kỳ trân nào được liệt kê đều hiếm thấy như Vạn Niên Địa Mẫu Tương, thậm chí có kỳ trân còn hiếm thấy hơn cả thế. Hắn có thể xuất ra một món là bởi vì từng thấy qua trong bảo khố của Thượng Nguyên Tông.

Tịch Thiên Dạ nghe vậy thì nhãn tình sáng lên, tin tức Dương Thiên Thiếu có một món ngũ hành trân bảo rất trọng yếu, bất quá hắn vẫn lắc đầu, bình tĩnh nói.

"Một món là không đủ, nhất định phải năm món, nếu không không cần bàn

nữa.

Vạn Niên Địa Mẫu Tương có thể phục sinh nữ thánh khôi dĩ nhiên không thể tùy tiện giao cho người khác.

Nếu như Dương Thiên Thiếu thật sự có năm món ngũ hành kỳ trân khác thuộc tính thì Tịch Thiên Dạ còn có thể suy tính một chút.

Nếu như chỉ là một kiện thì hắn cũng có biện pháp lấy được, cần gì trao đổi Vạn Niên Địa Mẫu Tương.

"Nhiếp Nhân Hùng, giá trị của kỳ trân kia tuyệt đối không kém hơn Vạn Niên Địa Mẫu Tương, ngươi coi như kết giao bằng hữu thì sao?"

Dương Thiên Thiếu đã tức giận đùng đùng trong lòng. "Không bàn nữa." Tịch Thiên Dạ lười để ý đến Dương Thiên Thiếu, xoay người rời khỏi.


Trong đôi mắt Dương Thiên Thiếu tràn đầy oán độc, nhìn chằm chằm vào. bóng lưng Tịch Thiên Dạ, phẳng phất một con rắn độc núp trong bóng tối.

Sau khi trở lại Thính Vũ Các Tịch Thiên Dạ liền đóng cửa không ra, bế quan tu luyện trong phòng.

Hắn thu hoạch ở vạn thánh đại tiệc rất lớn, số tài nguyên mua được đủ để hắn luyện thành đầu Minh Hoàng Thi Văn thứ sáu, mà tài nguyên để đột phá Đại Thánh cũng đã được chuẩn bị thích đáng.

Trong đoạn thời gian này, hắn muốn đề cao tu vi của mình trước một phen.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.