Chương trước
Chương sau
Người vừa lên tiếng chính là Tịch Thiên Dạ.

Hắn vừa nói ra lời này liền hấp dẫn tất cả ánh mắt về phía hắn, thiên cảm bế tử, lục thức không thông tức là sao?

Hẳn là bên trong việc Vụ Sơn Thượng Nhân một mực không cách nào đột phá Đế giả còn có ẩn tình nào khác?

"Nói bậy nói bạ, một kẻ ngốc cả ngày đóng cửa không ra như ngươi thì biết cái gì?"

Dương Thiên Khiếu lạnh lùng nói, hắn bây giờ nhìn Nhiếp Nhân Hùng cực kỳ không vừa mắt, thấy hắn phát biểu hoang đường như thế tự nhiên không chút khách khí phản bác lại.

Không chỉ Dương Thiên Thiếu, biểu lộ những người khác đều rất là cổ quái cho rằng Tịch Thiên Dạ nói hươu nói vượn, tràn đây khinh thường nhìn Tịch Thiên Dạ.

Thiên cảm bế tử, lục thứ không thông!?

Chỉ có loại cậu ấm suốt ngày ru rú trong nhà như Nhiếp Nhân Hùng mới có thể nói ra câu nói buồn cười này.

Vụ Sơn Thượng Nhân là tồn tại cỡ nào kia chứ, năm đó là đệ nhất thiên kiểu của cả một thời đại trong Thiên Cơ thánh thành, trước năm mươi tuổi đột phá Thánh cảnh, ba trăm tuổi đột phá Đại Thánh, bảy trăm năm trước bước vào Bán Đế, mà đó đều là những ghi chép trước thời đại Đại Đế này, hiện nay mấy ai có thể so sánh được chứ.

Nếu nói Vụ Sơn Thượng Nhân thiên cảm bế tử, lục thức không thông vậy thì hắn làm sao tìm hiểu thánh đạo, làm sao trở thành Bán Đế chứ?

"Nhiếp thái tử, nếu ngươi không hiểu thì đừng có nói lung tung, nếu không sẽ thành trò cười đó."

Càn Thâm Dịch cũng thừa cơ cười nhạo.

"Ha ha, dù sao thì Nhiếp thái tử cũng trẻ người non dạ, kiến thức nhỏ bé, không nên trách hắn."

"Ngậm miệng!”

Ngay khi rất nhiều người thừa cơ trào phóng Tịch Thiên Dạ đôi câu thì một giọng nói lạnh lẽo vang lên.

Vụ Sơn Thượng Nhân bỗng tản ra một cỗ khí tức vô cùng đáng sợ, bao phủ tất cả mọi người lại, trong nháy mắt toàn bộ vạn thánh văn yến đều trở nên an tĩnh, không ai dám nói chuyện, bởi vì cỗ khí tức kia của Vụ Sơn Thượng Nhân thực sự rất đáng sợ, thậm chí có thể so với Đế giả, không có bất kỳ Bán Đế nào ở đây có thể sánh bằng.

"Thật mạnh!"

Dương Thiên Khiếu thầm kinh hãi, cả ngươi căng thẳng theo bản năng.

Cũng là tu vi Bán Đế, nhưng lúc này hắn lại phát hiện mình so với Vụ Sơn Thượng Nhân khác biệt như trời với đất, chỉ sợ một tay của Vụ Sơn Thượng Nhân cũng có thể chụp chết hắn.

Trong số những tồn tại Bán Đế, hắn chưa bao giờ gặp qua Bán Đế nào mạnh mẽ như này, dù là trong Thượng Nguyên Tông cũng không có, đoán chừng chênh lệch với Đế giả chân chính cũng không quá xa.

Tất cả mọi người câm như hến, không dám tùy tiện mở miệng nói chuyện nữa, dù là những Bán Đế cũng như vậy.

Không phải không có Bán Đế đỉnh phong đã vượt qua hai lần Sinh Tử Kiếp ở vạn thánh đại tuệc, nhưng vẫn chênh lệch rất lớn với Vụ Sơn Thượng Nhân, sợ là Chuẩn Đế vượt qua ba lần Sinh Tử Kiếp cũng chỉ đến mức này đi.

Bất quá Vụ Sơn Thượng Nhân mặc dù mạnh, nhưng lại có ba người cơ bản không có biến hóa gì. Một là Tịch Thiên Dạ, hai người còn lại là Họa Tâm tiên tử và Chu Bách Hà.

Họa Tâm tiên tử nhìn chăm chú vào Tịch Thiên Dạ. Trong mắt tràn đầy cổ quái và ngạc nhiên như là phát hiện ra một đại lục mới.

Theo lý mà nói thì Nhiếp Nhân Hùng gần như không có khả năng biết được bí mật của Vụ Sơn Thượng Nhân, chẳng lẽ hắn cũng là người một nhà sao? Họa Tâm tiên tử đột nhiên phát hiện sự tình tựa hồ là càng ngày càng khó phán đoán.

Chu Bách Hà lại là đăm chiêu, đôi mắt linh động sáng ngời không ngừng nhìn về phía trước, không biết đang nghĩ gì.

Vụ Sơn Thượng Nhân thì là nhìn chăm chằm vào Tịch Thiên Dạ, không thèm để ý đến những người khác, từng bước đi đến trước mặt Tịch Thiên Dạ, uy áp có thể so với Đế giả khiến cho không khí ngưng kết lại, lạnh lùng nói ra.

"Tình trạng cơ thể của lão hủ chưa từng nói cho bất luận người nào, sao ngươi lại biết?"

"Nhìn ra được thôi."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên đáp lại.

Con ngươi của Vụ Sơn Thượng Nhân co rụt lại, nhìn thật sâu vào Tịch Thiên Dạ, nếu không phải hắn chính là nhi tử của Nhiếp Thiên Đế Chủ, khả năng không lớn thì lão thậm chí sẽ hoài nghỉ rằng người này liệu có phải là chung một nhà với đám người kia.

Nhìn ra được?

Lão cảm thấy không thể tưởng tượng được, lão đã gặp qua nhiều Đế giả nhưng không một ai có thể nhìn ra được, vậy mà một tiểu gia hỏa Thánh Nhân viên mãn lại nhìn ra?

Năm đó lão bị thương nặng dẫn đến linh hồn không trọn vẹn, thiên cảm bế tử, lục thức không thông, người biết được bí mật này trên đại lục có thể đếm trên đầu ngón tay, người ngoài cuộc căn bản không có khả năng biết được.

"Ngươi muốn khôi phục thì đưa cho ta Vạn Niên Địa Mẫu Tương, bản nhân có thể phá lệ cứu ngươi một lần."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Vụ Sơn Thượng Nhân nghe vậy sững sờ, khó tin hỏi lại.

"Ngươi có cách giúp ta khôi phục?”

Nhiều năm nay hắn đã thử qua rất rất nhiều biện pháp nhưng đều không có hiệu quả gì, một người trẻ tuổi còn chưa sinh ra được đến ba trăm năm lại có biện pháp gì đây.

Lời này vừa nói ra, toàn trường xôn xao, mọi ánh mắt rung động đổ xô về phía Vụ Sơn Thượng Nhân.

Những lời vừa rồi của Vụ Sơn Thượng Nhân hiển nhiên đã thừa nhận lão bị thiên cảm bế tử, lúc thức không thông.

Nào có ai nghĩ rằng Tịch Thiên Dạ sẽ nói trúng? Chỉ là sao Vụ Sơn Thượng Nhân lại bị thiên cảm bế tử, lục thất không thông?

Đến cùng là chuyện gì đã xảy ra?

Sắc mặt Dương Thiên Khiếu vô cùng khó coi, lại bị Nhiếp Nhân Hùng làm cho mất mặt lần nữa, trong lòng dĩ nhiên tức giận không ít.

'Trương Huân Y ngạc nhiên nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, đều nói Nhiếp thái tử của Tử Tiêu vương triều luôn thích đóng cửa không học võ thuật, quả nhiên không thể tin truyền ngôn đồn đại được.

Tịch Thiên Dạ cong ngón tay búng ra, một khối ngọc giản liền rơi vào trong tay Vụ Sơn Thượng Nhân.

"Cái gì đây?"

Vụ Sơn Thượng Nhân nhìn ngọc giản trong tay, hiển nhiên chưa từng thấy qua vật này.

Bất quá trong ngọc giản có quang mang linh hồn lạc ấn lấp lóe, không cần Tịch Thiên Dạ nhắc nhở lão đã hiểu nên sử dụng như nào.

Vụ Sơn Thượng Nhân nhanh chóng đưa thánh niệm vào trong ngọc giản, biểu lộ ban đầu của lão còn có chút hững hờ, bất quá rất nhanh liền trịnh trọng lên, cuối cùng gần như là vùi cả đầu vào trong ngọc giản.

Toàn bộ vạn thánh đại tiệc đều vô cùng an tĩnh, mọi người đều im ăng, lẳng lặng nhìn Vụ Sơn Thượng Nhân chờ kết quả cuối cùng.

Chẳng lẽ Nhiếp Nhân Hùng thật sự có biện pháp trợ giúp Vụ Sơn Thượng Nhân sao? Theo thời gian không ngừng trôi qua, trong lòng mọi người lại càng thêm hoài nghi.

Kỳ thật Tịch Thiên Dạ không thích quản việc riêng của người khác, nhưng hắn lại có chút hứng thú với Vạn Niên Địa Mẫu Tương.

Vạn Niên Địa Mẫu Tương tại Tu Tiên Giới được xưng là Địa Tâm Huyết.

Địa Tâm Huyết ẩn chứa lượng lớn đại địa tinh khí và sinh mệnh tinh hoa, sinh mệnh lực được ẩn chứa trong một mảnh nhỏ Địa Tâm Huyết có thể so với tất cả sinh cơ của một tu sĩ Hóa Thần.

Tịch Thiên Dạ đúc lại Ngũ Hành Linh Thể cũng không cần Địa Tâm Huyết, bất quá Địa Tâm Huyết hẳn là có thể phục sinh lại hàn ngọc nữ thánh khôi kia.

Từ khi bước vào Thiên Lan di tích, Tịch Thiên Dạ rất ít lấy ra nữ thánh khôi, bởi vì lúc ấy với thực lực của nữ thánh khôi có rất ít trợ giúp đối với hắn. Bất quá nếu có thể thi triển một chút bí pháp đặc thù để nữ thánh khôi triệt để phục sinh thì cũng có chút tác dụng.

Dù sao thì lúc trước thiên phú của nữ thánh khôi cũng không kém, tu thành 'Thần Ngọc Bất Diệt Thể, trong nơi mà nhân tộc phồn hoa cường thịnh nhất cũng là kỳ tài ngút trời, hơi bồi dưỡng một phen cũng là một lưỡi dao sắc bén.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.