Một cỗ khí tức đáng sợ tản ra từ trên người Càn Thâm Dịch khiến không gian đều run nhè nhẹ, hắn chưa tức giận như thế bao giờ, với thân phận của hắn thì một cái Thính Vũ các nhỏ nhoi làm gì có tư cách cự tuyệt.
Lão nhân thủ vệ lại không để ý tới Càn Thâm Dịch, bình chân như vại ngăn trước cửaThính Vũ các.
"Mấy người các ngươi có thể bước vào Thính Vũ các, nhưng hắn thì không thể"
Người giữ cửa nhìn bảy tên Đại Thánh sau lưng Càn Thâm Dịch, sau đó chỉ Càn Thâm Dịch nói.
"Càn rỡi" "Lớn mật."
"Trương Qua Kính, ngươi dám nhục nhã Thiếu chủ nhà ta, ngươi thật sự không sợ chết sao."
Bảy tên Đại Thánh kia nghe vậy đều là sắc mặt kịch biến, bọn hắn chỉ là thuộc hạ mà có thể đi vào, chủ nhân lại không thể tiến vào, không phải đang cố ý nhục nhã chủ nhân sao.
Tại Càn Sương tông, Càn Thâm Dịch có uy nghiêm cực lớn, không ai dám làm hắn tức giận, bảy tên Đại Thánh sợ Càn Thâm Dịch không vui, dồn dập lớn tiếng mắng, vội vàng cho thấy thái độ của mình.
"Quy củ của Thính Vũ các ai cũng biết, chắc các ngươi không cần ta lặp lại đi:
Người giữ cửa thản nhiên nói, căn bản không để ý tới uy hiếp của Càn Sương tông.
"Ha ha, tốt cho một cái Thính Vũ các, lá gan cũng không nhỏ a."
Càn Thâm Dịch bỗng nhiên cười ha ha, sát khí trong mắt càng ngày càng dày đặc, hắn bỗng bước ra một bước, sau mỗi bước thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3647494/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.