Mây đen che kín bầu trời, thiên lôi cuồn cuộn trên bầu trời, phảng phất có bóng ma bao phủ lấy Vân Hoang Liệt Giả thành, như là thiên địa trong tức giận.
Cường giả tuyệt thế chân chính, một khi tức giận chẳng khác nào thiên nộ.
Cái gọi là giận dữ động thiên địa chính là như thế, khi mà tìm hiểu pháp tắc đã đạt đến cảnh giới đỉnh cao thì chỉ cần biến hóa cảm xúc trong lòng thôi cũng có thể dẫn động pháp tắc thiên địa.
"Bán Đết"
"Đây là Đế uy! Giận dữ động thiên địa, như là thiên giận địa nộ, đây chính là địa vị trong truyền thuyết al"
Cả tòa Vân Hoang Liệt Giả thành đều bị chấn động, ánh mắt vội vàng nhìn về phía ngoài.
Chỉ có tồn tại bán Đế mới có uy năng đáng sợ như vậy.
Bán Đề mặt dù không phải Đế giả chân chính, nhưng cũng đã không còn là Thánh Nhân, cả hai không cùng một cấp bậc.
Phàm là có thể đột phá thành bán Đế đều là những nhân vật bá chủ trên đại lục.
"Tưởng Miện Vương, sao lão gia kia lại trở lại nhanh thế được?" Thần sắc của Trương Huân Y khẽ biến, trong mắt tràn đầy ngưng trọng.
Nàng vừa mới chuẩn bị đi tới nhắc Nhiếp Nhân Hùng lập tức rời đi, đừng có ở lại Vân Hoang Liệp Giả thành nữa để tránh sự truy cứu của bán Đế.
Nhưng xem ra bây giờ đã không kịp nữa rồi, đoàn trưởng Tưởng Miện Vương của Viêm Lang Liệp Yêu Đoàn đã trở về nhanh hơn dự đoán của tất cả mọi người.
Một đạo quang mang như là phù quang lược ảnh bay tới từ trên trời, tốc độ không thể tưởng nổi.
Trên không của Vân Hoang Liệp Giả thành xuất hiện một thân ảnh u ám trong nháy mắt, người đó vừa mới xuất hiện thôi mà thiên địa nguyên khí đã điên cuồng hội vụ về phía hắn, pháp tắc thiên địa cũng lấy người đó làm trung tâm, tựa như hắn chính là chúa tể thiên hạ.
Những tu sĩ khác không thể cảm ứng được thiên địa nguyên khí tồn tại, thậm chỉ không thể điều động của pháp tắc thiên địa, toàn bộ đều bị người kia cầm cố lại.
Một người chưởng khống tất cả pháp tắc thiên địa, thu lấy toàn bộ thiên địa nguyên khí.
Người kia chính là Tưởng Miện Vương, Viêm Lang Liệp Yêu đoàn trưởng, một vị tu sĩ cổ lão trên đại lục, nghe nói đã vượt qua ngàn tuổi, Hoa Nhất Nhiên ở trước mặt hắn sợ chỉ tương đương với con cháu đời sau mà thôi.
Tuổi thọ cao nhất của Thánh Nhân chỉ có ngàn năm mà thôi, nhưng bán Đế thì không thế.
Bán Đế vốn là tồn tại đột phá cực hạn của Thánh Nhân, đã không còn là Thánh nữa rồi.
Bình thường thì bán Đế có thể sống đến một ngàn hai trăm năm, một ngàn ba trăm năm, thậm chí là một ngàn năm trăm năm.......
"Kẻ nào dám giết người của Viêm Lang Liệp Yêu đoàn!?"
Tưởng Miện Vương vừa xuất hiện liền dùng ánh mắt lạnh lẽo lướt khắp tòa thành.
Có thể khiến cho đại phó đoàn trưởng của Viêm Lang Liệp Yêu Đoàn phát ra Hàn Kiêu thánh kiếm để cầu cứu hiển nhiên trong Vân Hoang Liệt Giả thành đã phát sinh biến cố lớn.
Vừa hay lão đang ở ngay gần Vân Hoang Liệp Giả thành nên có thể lập tức trở về đây.
Viêm Lang Liệp Yêu Đoàn là một trong những bá chủ của Vân Hoang Liệt Giả thành, đã không biết bao nhiêu năm rồi mới có người dám khiêu khích bọn hắn.
'Tưởng Miện Vương nhanh chóng nhìn thấy bốn cỗ thi thể kho quất đưới dất, không còn bất cứ sinh cơ gì, rất khó nhìn.
Tưởng Miện Vương tự nhiên có thể nhận ra đó chính là bốn phó đoàn trưởng của hắn, tất cả đều không may mắn thoát khỏi cái chết.
Âm ầm! Thiên địa chấn động, thiên lôi thét gào.
Mây đen trên bầu trời càng ngày càng dày, phảng phất như ông trời đang giận dữ.
Cơn mưa rào ầm ầm đổ xuống, cả Vân Hoang Liệt Giả thành như bị tước đoạt hết thảy ánh sáng, chỉ còn mưa và bóng tối.
Sắc mặt của Tưởng Miện Vương âm trầm đến cực điểm, khí tức âm hàn trên người lão tản ra, ảnh hưởng đến cả thiên địa.
Xong rồi! Tất cả mọi người trong Vân Hoang Liệp Giả thành đều hiểu giờ phút này Tưởng Miện Vương đã là tức giận đến không thể ngăn lại.
"Ai có thể nói cho ta biết đến cùng xảy ra chuyện gì?"
Âm thanh nhàn nhạt của Tưởng Miện Vương vang vọng mọi ngóc ngách trong Vân Hoang Liệt Giả thành, mặc dù nhìn như bình thản không có gì xảy ra, nhưng tất cả mọi người có thể nghe được sự phẫn nộ ẩn trong đó.
Toàn bộ bốn phó đoàn trưởng của Viêm Lang Liệp Yêu Đoàn đều ngã xuống, tổn thất thật sự quá lớn, chưa từng có sự việc nào như thế phát sinh trong lịch sử.
Mặc dù Tưởng Miện Vương là Viêm Lang Liệp Yêu đoàn trưởng, nhưng đa số vẫn là bốn phó đoàn trưởng ra mặt làm việc, lão rất ít khi tự mình ra mặt.
Hiện tại cả bốn người đều đã chết, chẳng những để lão phải tự mình xử lý mọi chuyện, mà về sau sẽ không có người liên tục cung cấp tài nguyên tu luyện cho lão nữa.
Không có giúp đỡ, mọi chuyện đều cần bản thân tự mình đi làm, sự tức giận của Tưởng Miện Vương lúc này có thể hiểu được.
"Đoàn trưởng đại nhân, ngài nhất định phải làm chủ cho bốn vị phó đoàn trưởng al"
Một thành viên của Viêm Lang Liệp Yêu Đoàn bước ra từ trong đám đông, quỳ bịch một cái xuống đất, trong mắt tràn đầy bi phẫn, không ngừng dập đầu với Tưởng Miện Vương.
Vừa rồi Tịch Thiên Dạ đại sát tứ phương, bốn phó đoàn trưởng của Viêm Lang Liệp Yêu Đoàn đều bị giết, những thành viên khác tự nhiên bị dọa sợ vỡ mật, không dám ló đầu ra, chỉ biết lẩn trốn khắp nơi, bây giờ đoàn trưởng đại nhân của bọn hắn xuất hiện mới dám đứng ra lên án Tịch Thiên Dạ.
"Đến cùng xảy ra chuyện gì?"
'Tưởng Miện Vương lạnh lùng hỏi.
"Hắn, chính là hắn! Là tên ác ma kia giết chết bốn vị phó đoàn trưởng, còn hút khô bọn họ nữa!"
Tên thành viên kia chỉ vào Tịch Thiên Dạ, run run rẩy rẩy nói, mặc dù có Tưởng Miện Vương ở đây nhưng khi mà hắn nhìn về phía Tịch Thiên Dạ vẫn không tự chủ được, rùng mình sợ hãi.
'Tưởng Miện Vương nhìn về phía tên thành viên kia chỉ, ánh mắt dừng lại trên người Tịch Thiên Dạ, toàn bộ người trong Vân Hoang Liệt Giả thành đều cảm thấy. ngạt thở, bầu không khí đang rất căng thẳng, tựa như có một cự thủ khổng lồ vô hình đang năm lấy Vân Hoang Liệt Giả thành.
"Các hạ thật là giỏi, vậy mà có thể giết chết cả bốn tên phó đoàn trưởng của ta, lợi hại, thật lợi hại a!"
Tưởng Miện Vương nhàn nhạt nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, trong mắt không có bất kỳ khinh thường nào.
Có thể đồng thời giết chết bốn phó đoàn trưởng dưới trướng lão chắc chắn là hạng người bất phàm, huống chỉ người trước mắt còn trẻ tuổi như thế, tu vi bên ngoài còn mới chỉ là Thánh Nhân viên mãn càng khiến cho lão vô cùng kinh dị.
Một Thánh Nhân viên mãn trẻ tuổi có thể đồng thời giết chết bốn vị Đại Thánh uy tín lâu năm? Dù là thế nào cũng thấy vô cùng quỷ dị.
"Bọn hắn đáng chết mà thôi."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, ánh mắt nhìn về Tưởng Miện Vương không có bất cứ cảm xúc nào, dù là bị bao phủ dưới đế uy của Tưởng Miện Vương vẫn thản nhiên như cũ.
Hắn yên lặng luyện hóa bản nguyên tinh hoa của bốn Đại Thánh, không ngừng khiến Minh Hoàng Thi Văn trưởng thành khỏe mạnh, về phần Tưởng Miện Vương uy hiếp lại không để trong lòng chút nào.
"Bọn hắn có nên chết hay không cũng không phải ngươi có tư cách nói, không cần biết ngươi là ai, đã giết bốn thuộc hạ của ta vậy thì lấy máu trả máu, đoạt mạng trả mạng đi."
'Tưởng Miện Vương thản nhiên nói, từng bước tiến đến, toàn bộ uy áp thiên địa phảng phất đều gia trì trên người hắn, mỗi một bước thiên địa sẽ rung động một lần, tất cả mọi người trong Vân Hoang Liệt Giả thành đều nơm nớp lo sợ, ánh mắt nhìn Tưởng
Miện Vương như nhìn một vị thần đang hạ phàm.
"Tưởng tiền bối, xin hãy nghe một lời của vấn bối."
Một bóng người xinh đẹp xẹt qua hư không, ngăn lại ở trước mặt Tưởng Miện Vương.
Trong lòng mọi người đều kinh ngạc, ai lại dám ngăn Tưởng Miện Vương lại vậy? Không sợ chết sao?
"Ngươi là người nào?” Tưởng Miện Vương lạnh lẽo nhìn qua, âm thanh như sấm, chấn động hư không như biển giận dậy sóng, đẩy lùi thân ảnh kia không ngừng lùi ra phía sau, khóe môi tràn ra vệt máu.
"Vấn bối là Trương Huân Y của Kiếm Đế cung, xin Tưởng tiền bối cho phép. vấn bối nói một lời."
Khí huyết của Trương Huân Y sôi trào, khóe môi chảy máu, bị nội thương rất nghiêm trọng chỉ trong nháy mắt, nhưng vẫn ngăn ở phía trước Tưởng Miện Vương như cũ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]