Trong rừng, khắp nơi đều là thi thể cùng máu tươi, yên tĩnh vô cùng.
Mây đen cùng mưa trên bầu trời cũng biến mất không thấy nữa, đến nhanh mà đi cũng nhanh.
Sắc mặt huynh muội Vân Thành Dực tái nhợt đứng trong đống thi thể, hiển nhiên là bị màn vừa rồi dọa sợ.
Tất cả mọi người chết hết, chỉ còn lại có hai huynh muội bọn họ.
"Tạ ơn ân cứu mạng của tiền bối"
Vân Thành Dực bịch một tiếng quỳ trên mặt đất, ánh mắt nhìn về hư không. Vân Tử Vận thấy thế cũng vội quỳ xuống theo, nhỏ giọng nói:
“Tạ ơn thạch đầu tiền bối."
Hai người kêu lên vài tiếng nhưng không có âm thanh đáp lại, có lẽ tiền bối thần bí kia đã sớm rời đi.
Vân Thành Dực có chút thất vọng, ngơ ngác nhìn lên bầu trời, hồi lâu không biết làm gì cho phải.
"Ca ca."
Vân Tử Vận duỗi bàn tay nhỏ nắm chặt ống tay áo của Vân Thành Dực, nhỏ giọng kêu.
Bây giờ chỉ còn lại hai người bọn họ, không biết nên đi con đường nào. "Muội muội, chúng ta trở về sơn cốc tìm thạch đầu tiền bối."
Trong ánh mắt Vân Thành Dực lóe lên một tia kiên nghị, kéo tay Vân Tử Vận chạy trở về.
Bây giờ bọn hắn lẻ loi không nơi nương tựa, nếu tiếp tục đào vong chắc chắn trốn không thoát khỏi sự truy sát của Huyết Tỉnh Quỷ Tước tộc.
Xuyên qua rừng cây hơn một canh giờ, một lần nữa huynh muội Vân Thành Dực trở lại sơn cốc trước đó, chẳng qua bọn hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3615570/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.