Tịch Thiên Dạ nói không sai, vị trí thần truyền của Thần Tông không phải chuyện nhỏ, đại biểu cho tương lai sẽ có thể kế thừa Thăn Tông, là những thành viên cuối cùng còn sót lại của Thần Tông, dù cho cách thiên thu vạn tận cũng không thể có bất kỳ ý nghĩ tủy tiện, khinh thị gì về vị trí thăn truyền.
Bởi vì đó đã từng đại biểu cho vinh quang, đại biểu cho sự kế thừa của một thần thoại.
Biểu hiện của lão trưởng thôn cũng trịnh trọng lên, từ trong tâm tình thất lạc tuyệt vọng chậm rãi lấy lại tỉnh thần, nhìn vào mắt Tịch Thiên Dạ.
Đúng vậy, dù cho Thần Tông đã bị hủy diệt thì có làm sao, chỉ cần người thừa kế Thần Tông xuất hiện, vậy thì Thần Tông vẫn có cơ hội hưng thịnh trở lại.
Phàm là người có thể đến không gian thần truyền này tiếp nhận khảo hạch, dù là ở bất kỳ thời đại này của Thần Tông đều là người bất phàm, ai ai cũng là một người vạn năm hiếm gặp.
Tịch Thiên Dạ có thể đến đây cũng là chứng minh cho việc Thần Tông ký thác hy vọng trên người hắn.
"Sứ giả đại nhân, đã như vậy, lão già này cũng coi ngài như là người đến tiếp nhận khảo hạch, vốn là dựa theo quy củ, Thần Tông sẽ lựa chọn người có thiên phú mạnh nhất từ bốn trong cửu đại tộc để đưa đến đây làm khảo hạch.”
"Thế nhưng Thần Tông đã bị hủy diệt, vậy thì ngũ đại chủng tộc năm đó cũng đã không còn, vậy thì lấy bốn người trẻ tuổi mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3504388/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.