Ánh mắt Tịch Thiên Dạ lãnh đạm nhìn thiếu nữ long tộc kia, đứng dưới một quyền ảnh tuyệt thế như vậy, hắn như một con thuyền nhỏ đang trôi nối giữa biển mênh mông, gặp phải sóng to gió lớn, tùy thời đều có thể bị lật. Nhưng hắn vẫn không lui lại nửa bước, cũng chỉ duỗi ra cánh tay, đấm ra một quyền.
Quyền đối quyền, nắm đấm đối nắm đấm.
Một tiếng ầm ầm vang lên, thiên địa lắc lư không ngừng, năng lượng kinh khủng như triều tịch quét sạch thiên địa.
Tịch Thiên Dạ vẫn đứng nguyên tại chỗ, không lùi nửa bước mà nữ tử Long tộc lại bị đẩy lùi ba bước mới đứng vững được thân hình, từng đạo quang mang màu hoàng kim lấp lánh trên thân thể nàng, đẩy lực lượng kinh khủng kia vào hư không làm cho không gian phía sau nàng vỡ vụn, hóa thành từng hắc động đen nhánh.
Người trong thôn đều nhìn sang Tịch Thiên Dạ bằng ánh mắt kinh ngạc, Long Nhân Tộc mặc dù không phải người mạnh nhất ở trong thôn nhưng cũng là tồn tại rất gần mới Ma Thản tộc, dưới thế cứng đối cứng mà sứ giả nhân tộc vẫn chiếm thượng phong, vậy khác nào ở cùng cảnh giới bọn hắn rất khó có thể so sánh được sao?
"sứ giả không hổ là người thừa kế của thần tông, quả nhiên bất phàm” Lão trưởng thôn cảm khái nói
Bất luận người nào đến đây khảo hạch cũng là tuyệt thế thiên tài, nếu không đủ ưu tú há lại có tư cách để khảo hạch sao?
Trên bầu trời, Long Nữ cũng không ngờ rằng sứ. giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3504389/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.