- Ah ah!!
Uyên tức giận kêu to, nói:
- Lý Vân Tiêu là ta tận mắt nhìn thấy, cũng nghe hắn nói, hắn thừa nhận hại Tam ca, chẳng lẽ các ngươi không tin ta?
Mang nói xong, lại bị Sí ngăn lại, Sí nói:
- Nơi đây có lực lượng thiên phượng rất mạnh, thật sự có cường giả chiến đấu một hồi. Lão Lục nói vẫn có độ tin cậy nhất định. Không quản chân tướng như thế nào, chúng ta tìm ra người này rồi nói sau.
Kính cũng nói:
- Tứ ca nói đúng. Chúng ta nên tìm ra đám người này, nếu như hắn là hung thủ tổn thương Tam ca, tuyệt đối không tha. Nhưng nếu như không phải...
Hắn lạnh lùng lườm Dận Vũ, cười lạnh nói:
- Cũng không thể làm tay chân cho người khác.
Dận Vũ giận tím mặt, hừ lạnh không nói.
- Việc này không chậm trễ, chúng ta tìm thôi.
Sí nói xong, ba người hóa thành ba đạo hào quang, biến mất không thấy gì nữa.
Xa xa có hơn mười đạo khí tức cường đại, chính là Chân Linh đuổi tới đây, lập tức đuổi theo ba người.
Dận Vũ nhìn bóng lưng bọn chúng biến mất, sắc mặt lập tức âm trầm.
Uyên vẫn còn hùng hùng hổ hổ nói ra:
- Ba vị ca ca này đầu óc bị độc thủy rót vào, triệt để hồ đồ không rõ! Phụ vương, chúng ta cũng đuổi theo tìm bọn chúng đi.
Dận Vũ nói:
- Không vội. Bọn chúng động hơn chúng ta, xác suất tìm được Lý Vân Tiêu càng lớn, cứ để bọn chúng tìm đi. Chúng ta đi tìm Chân Linh còn sót lại, thu cho mình dùng, trước mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808650/chuong-3514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.