Rực âm thanh lạnh lùng nói:
- Hồn phách Tam ca của ta không phải bị các ngươi đánh tan? Hay các ngươi nhát như chuột, muốn mạng sống mà bỏ qua tôn nghiêm nói dối?
Lý Vân Tiêu ấp úng vài lần, hai cánh tay đong đưa, dường như nói không rõ.
Sí quát:
- Còn có phải là nam nhân hay không? Có lời gì mà ấp úng?
Lý Vân Tiêu thở dài, oán hận nói:
- Không phải ngươi bảo ta đừng nói nhảm sao, trả lời cũng không được? Lúc này ta mới không có biện pháp nói, hiện tại vừa muốn nói, Long tộc các ngươi trở mặt nhanh như vậy sao?
Kính không kiên nhẫn, quát mắng:
- Đừng nói nhảm! Tam ca của ta có phải bị các ngươi đánh tan hồn phách không?
Lý Vân Tiêu lắc ngón tay, nói:
- Ở đây có mấy vấn đề, không nên quơ đũa cả nắm. Đầu tiên, hại Tam ca của ngươi là Dận Vũ, mà không phải là chúng ta. Tiếp theo, đánh tan hồn phách Tam ca của ngươi chỉ là một người trong chúng ta mà thôi, cũng không phải toàn bộ chúng ta. Cho nên vừa rồi mấy vấn đề ngươi hỏi, là không phải chúng ta đánh tan hồn phách Tam ca của ngươi, ngươi không cho ta giải thích rõ ràng, cho nên ta chỉ trả lời không phải.
- Đáng chết ah! Quả nhiên là các ngươi! Khua môi múa mép như lò xo, còn muốn chạy trốn thoát tội sao?
Ba Long tử tức giận toàn thân bốc lửa, long khí cường dại liên kết tạo thành vòng vây.
Chân Linh bốn phía đều cảm thấy sợ hãi, sợ tới mức lạnh run, nhưng vẫn bộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808651/chuong-3515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.