- Phụ thân đại nhân có lệnh, hài nhi tự nhiên không dám vi phạm.
Uyên lúc này gật đầu nói:
- Tốt. Long vực này tuy lớn, nhưng trăm vạn năm qua ta đã sớm chơi chán rồi. Có đôi khi nhàm chán còn có thể giết vài đầu Chân Linh giải buồn, sớm biết phụ vương cần, ta đã lưu mạng chó của chúng lại.
Dận Vũ nghe xong liền im lặng, thầm nghĩ mình ở ngoài chật vật không chịu nổi, các ngươi rất tốt, ở bên trong giết Chân Linh giải buồn.
Uyên nhìn thấy sắc mặt Dận Vũkhó coi, vội vàng nói:
- Phụ vương đừng lo lắng, ta sẽ đi chung quanh triệu tập Chân Linh.
Dận Vũ cũng gật đầu, nói:
- Ân, bắt hàng phục Chân Linh giao cho ngươi. Nhưng mà ngàn vạn cẩn thận, chớ có xung đột với ba nghịch tử kia. Dù sao chúng ta bây giờ cũng không phải đối thủ của bọn chúng.
- Tốt, phụ vương đã nói thế, ta cũng sẽ nhịn một chút.
Uyên tức giận, nói:
- Chờ tương lai khôi phục thực lực lại đi tính sổ với chúng.
Dận Vũ cảm thán đứa con này đầu óc ngu đần, tối thiểu nhất vẫn nghe lệnh mà làm, gật đầu mỉm cười nói:
- Đúng vậy, trong chín con của bổn vương, chỉ có ngươi hiếu tâm nhất.
Uyên lập tức đi trước dẫn đường cho Dận Vũ, tìm kiếm trong vạn linh chi địa, tìm kiếm bóng dáng Chân Linh. Nhưng chưa đi được vài bước liền ngẩn ngơ.
Bọn họ nhìn thấy có ba bốn Chân Linh đang tụ tập trước mặt.
Đầu óc Uyên có chút kịp thời, thò tay gãi đầu sững sờ nói:
- Chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808648/chuong-3512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.