Chương trước
Chương sau
Lý Vân Tiêu thầm giật mình vì hắn cũng vậy, nhưng lúc nghe tin Nguyễn Hồng Ngọc chết thì cho rằng cảm giác đó là chuyện này.
Nhưng nếu Linh Mục Địch có chung cảm ứng thì không đơn giản.
Một thanh âm vang lên:
- Các ngươi cũng nhận ra sao?
Ánh sáng xanh chợt lóe, Tiểu Thanh xuất hiện trước mắt hai người.
Lý Vân Tiêu giật mình kêu lên:
- Tiểu Thanh!
Lý Vân Tiêu hiểu ra, hèn gì ta cảm thấy hơi thở quen thuộc, thì ra là ngươi. Sao ngươi đến thành Hồng Nguyệt?
Tiểu Thanh trả lời:
- Nhận nhờ vả của bằng hữu nên đến.
Tiểu Thanh ngước đầu nhìn bầu trời vột ận, vẻ mặt buồn rầu nói:
- Lúc trước ta luôn có dự cảm không tốt, hiện tại loại cảm giác này càng sâu hơn.
Lý Vân Tiêu ngạc nhiên. Tiểu Thanh là Vạn Cổ Trường Thanh thụ thì có bằng hữu gì? Nhưng Lý Vân Tiêu không nghĩ nhiều, nghe Tiểu Thanh nói xong rất giật mình.
Ất Mộc hóa linh cảm giác với thiên địa vạn cổ hơn xa người bình thường bọn họ, dù hiện tại Lý Vân Tiêu cũng là tiên thiên ngũ hành linh thể, hơn nữa tu luyện Thái Sơ thần quyết nhưng về mặt cảm ứng vạn vật thì thua xa Tiểu Thanh.
Con ngươi Linh Mục Địch co rút dường như nghĩ tới cái gì, vụt ngước đầu nhìn trời.
Linh Mục Địch trầm giọng hỏi:
- Theo ý của ngươi thì sẽ có tình huống gì?
Tiểu Thanh đáp:
- Ta không xa lạ cảm giác này, từng trải qua nhiều lần. Chắc có ngoại lực cường đại kích xuyên không gian đến, nếu ta không đoán sai thì khe hở Ma giới sắp xuất hiện.
Lý Vân Tiêu giật mình kêu lên:
- Cái gì?
Lý Vân Tiêu trợn to mắt nói:
- Khe hở Ma giới? Kích xuyên không gian? Chẳng lẽ khe hở hai giới có thể tự hành xé ra? Lực lượng thần thông cỡ nào mới được như vậy?
Vẻ mặt Linh Mục Địch cũng kinh nhưng bình tĩnh hơn nhiều. Vì trong lòng vốn có suy đoán này chẳng qua Tiểu Thanh nói ra càng khẳng định điều đó.
Tiểu Thanh nói:
- Cưỡng ép xé rách khe hở hai giới về mặt lý luận là được nhưng sự thật thì hầu như không ai có thể làm ra. Có lẽ hai giới tự động có khe hở, thông qua các loại thủ đoạn xé lớn ra, đây là cách thường dùng của Ma giới.
Lý Vân Tiêu nói:
- Nếu vậy thì chắc chắn không phải khe hở hai giới.
Tiểu Thanh liếc Lý Vân Tiêu, thản nhiên nói:
- Ta chỉ bảo là lực lượng cường đại kích xuyên không gian, sẽ xuất hiện khe hở Ma giới chứ không nói từ Ma giới kích xuyên qua.
Lý Vân Tiêu hoang mang càu nhàu:
- Nói rrõ ràng hơn đi, nếu chuyện liên quan Ma giới thì không phải việc nhỏ, mong hãy nói tỉ mỉ.
Linh Mục Địch mở miệng nói:
- Ta hiểu ý của vị bằng hữu này. Vân Tiêu, ngươi đã quên bên này còn một chỗ không gian độc lập sao?
Lý Vân Tiêu biến sắc mặt, chợt nghĩ đến điều gì, hắn hút ngụm khí lạnh kinh kêu:
- Chẳng lẽ là...
Linh Mục Địch gật đầu, cay đắng nói:
- E rằng là vậy, lực lượng và áp lực mạnh như vậy không khác gì những Ma tộc giáng lâm. Chắc Ma giới có khe hở liên thông Địa Lão Thiên Hoang, xé rách nó ra. Nhiều Ma tộc liên thông Địa Lão Thiên Hoang, từ Địa Lão Thiên Hoang oanh kích không gian xuyên thấu đến Thiên Vũ giới.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Linh Mục Địch mới nói xong trên bầu trời vang tiếng nổ nhức óc, moột lỗ thủng to hiện ra, nhiều khói đen tràn ra như mực nước từ trên trời đổ xuống.
Lý Vân Tiêu trân trân nhìn lỗ thủng, lòng tràn đầy phức tạp:
- Chẳng lẽ toàn Địa Lão Thiên Hoang bị ma hóa?
Tiểu Thanh nói:
- Dù không có thì cũng gần như vậy.
Trong ma khí như mực nước mơ hồ thấy bóng dáng Ma Sát, tiếng kêu oa oa vọng ra.
Lý Vân Tiêu cảm giác da đầu tê dại:
- Hiện tại nên làm gì? Hay là lấp lại khe hở?
Tiểu Thanh nói:
- Có vá khe hở lại cũng vô dụng, muốn vá thì nên vá khe hở trong Địa Lão Thiên Hoang. Nhưng đã bị đâm thủng thì trong Địa Lão Thiên Hoang chứa nhiều Ma tộc, sẽ mất cái giá cực lớn để lấp nó lại.
Linh Mục Địch nói:
- Vị bằng hữu này nói rất đúng, ưu thế lớn nhất của chúng ta là giới lực Thiên Vũ giới, dụ bầy Ma tộc vào Thiên Vũ giới rồi tru sát là lý tưởng nhất. Chờ tiêu diệt gần hết lại đi vào lấp khe hở.
Lý Vân Tiêu ngây ngốc nói:
- Nghĩa là bây giờ để mặc những ma khí trút xuống xâm nhiễm thành Hồng Nguyệt sao?
Linh Mục Địch gật đầu nói:
- Đành vậy. Giờ chúng ta lập tức tuyền tin về triệu tập nhân lực qua đây phong thành Hồng Nguyệt lại, tránh cho ma khí tiết rangoài. Lấy thành Hồng Nguyệt làm điểm phục kích tru sát đám Ma tộc này.
Lý Vân Tiêu giật mình kêu lên:
- Còn người trong thành Hồng Nguyệt thì sao?
Tiểu Thanh nói:
- Hiện tại không kịp sơ tán, bao nhiêu người đi được thì hay bấy nhiêu, đành xem tạo hóa của chính họ.
Phải từ bỏ người cả thành, lòng Lý Vân Tiêu nghẹn lại, nhưng nếu không bỏ thì sao? Lý Vân Tiêu không có năng lực cứu tất cả mọi người.
Linh Mục Địch thản nhiên nói:
- Ta trước tiên truyền tin về, đồng thuật của ngươi tốt, hãy quan sát tình huống khe hở này và Ma tộc. Trong một chốc ma khí chưa khuếch tán ra, bên dưới có Bá Nghiệp Minh có thể ngăn cản một lúc.
Lý Vân Tiêu nhìn phủ thành chủ bên dưới, chợt thấy Lý Dật tội nghiệp, khó khăn lắm mới triệu tập nhiều tài nguyên lại đây tổ kiến một liên minh, ai ngờ có lỗ hổng Ma giới mở ngay bên trên phủ thành chủ của gã.
Ma khí tuôn trào trút xuống mặt đất, khuếch tán bốn phía.
Trong thành Hồng Nguyệt có nhiều người nhận ra, các tiếng gào thét kinh hoàng vang lên, hỗn loạn.
Giọng giận dữ của Lý Dật truyền từ phủ thành chủ:
- Là ai dám gây sự trong thành Hồng Nguyệt của ta?
Hàng trăm luồng sáng bắn lên cao.
Ba người Lý Vân Tiêu vột ình ẩn vào hư không, tạm thời không muốn tiếp xúc với bọn họ. Mỗi người lo một nhiệm vụ.
Lý Dật biến sắc mặt nói:
- Chuyện gì đây? Ai đâm thủng bầu trời?
Lý Dật nhìn lỗ hổng to trên cao, ngây người.
Vạn Nhất Thiên kinh kêu:
- Đó... Đó là ma khí...!
Đinh Sơn giật mình kêu lên:
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Nhưng không ai trả lời bọn họ, tập thể đứng dực mặt một lúc. Mãi khi có Lý Dật bay qua cắn thì bọn họ mới giật mình tỉnh táo lại.
Lý Dật mặt âm trầm, lạnh giọng nói:
- Mặc kệ có chuyện gì phải điều tra rõ nguyên nhân! Giết hết đám Ma Sát này đi!
Chỉ có người thành Hồng Nguyệt hưởng ứng, nghiêm chỉnh ứng đối.
Đinh Sơn, Vạn Hiên Ngang thờ ơ.
Đinh Sơn nói:
- Việc này rất kỳ lạ, không chừng có người biết chúng ta tụ họp tại đây nên cố ý làm chuyện này để phá hoại.
Đinh Sơn chậm rãi nói:
- Thiên hạ hiện thời có thể làm được việc này chỉ có ba thế lực trên chúng ta.
Lý Dật trầm giọng nói:
- Hiện tại Thánh vực tự lo thân còn không xong, Vi Thanh đại nhân cũng ít khi lộ mặt, điều này không giống phong cách làm việc của Vi Thanh đại nhân.
Vạn Hiên Ngang nói:
- Tuy ta chưa tham gia đảo Huyền Ly nhưng ở trong Khương Nhược Mai lâu, biết chút tình huống đảo Huyền Ly. Trừ phi liên quan ma kiếp, nếu không bọn họ sẽ chẳng bao giờ nhúng tay vào.
Đinh Sơn nói:
- Nói vậy chỉ còn có...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.