Lý Dật nghĩ tới người kia thì tức giận quát:
- Quả nhiên là ngươi, Lý Vân Tiêu! Ngươi không thích thấy ta sống tốt đến vậy sao? Chỉ cho ngươi thành lập liên minh, quân lâm thiên hạ chứ không cho ta làm sao? Chết tiệt, ta và ngươi không đội trời chung!
Đụng phải chuyện Lý Vân Tiêu thì Lý Dật không bình tĩnh được.
Lý Vân Tiêu ẩn nấp trong hư không dùng đồng thuật theo dõi lỗ hổng nghe vậy liếc Lý Dật một cái, thầm nghĩ: ta đã bao giờ đứng chung với ngươi?
Vạn Hiên Ngang cười nói:
- Đừng nóng vậy, làm việc tốt thường khó khăn, đây là cơ hội thử thách liên minh chúng ta, lấy đá tử vàng.
Đinh Sơn hỏi:
- Ý của đại nhân là... Muốn đối phó những ma vật này?
Vạn Hiên Ngang hỏi lại:
- Chẳng lẽ không nên?
Đinh Sơn trầm ngâm:
- Đã biết là âm mưu của Lý Vân Tiêu thì chúng ta không thể âm mưu của hắn thành công. Hơn nữa đám ma vật hùng hổ, lai lịch rất kỳ lạ. Hay là trốn trước đi, chờ tìm hiểu rõ ràng rồi mới ra tay đối phó. Dù sao cẩn thận là trên hết.
- Trốn? Đã trút xuống thành Hồng Nguyệt rồi làm sao trốn?
Lý Dật giận dữ nói:
- Tuyệt đối không thể trốn, nếu không thành Hồng Nguyệt cả ta tiêu đời, ta làm sao làm thành chủ?
Vạn Hiên Ngang góp lời:
- Tuy thành Hồng Nguyệt không baừng ngày trước nhưng dù gì là nơi linh khí sung túc nhất Đông vực, làm chỗ đóng đô của liên minh là thích hợp nhất. Ta cho rằng không thể bỏ nó.
Đinh Sơn tức tối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808566/chuong-3430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.