Lý Vân Tiêu nói:
- Chê cười hay không chẳng quan trọng, hiện tại ngươi tìm được thánh khí rồi, cũng tìm ra Đồng tộc, chúng ta có thể đi được chưa?
- Rời đi?
Ninh Khả Nguyệt cười khẩy nói:
- Thánh khí là thế giới hoàn chỉnh sinh sôi không dứt, không được chủ thánh khí cho phép thì ngươi chỉ có còn cách cưỡng ép phá không đi. Nhưng xé rách không gian sẽ chọc giận chủ thánh khí tru sát. Ngươi có nắm chắc đánh bại đối phương trong thánh khí của người ta không?
Lý Vân Tiêu nhíu mày hỏi:
- Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ mãi mãi không đi được?
Ninh Khả Nguyệt nói:
- Đừng sợ, ta nhất định phải lấy lại thánh khí, chỉ cần ta thuận lợi tiếp quản thánh khí thì sẽ rộng lòng tha cho các ngươi đi.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng hỏi:
- Nếu ngươi không lấy được thì sao?
Ninh Khả Nguyệt cười nói:
- Vậy ngươi chuẩn bị đánh một trận với chủ thánh khí đi.
Lý Vân Tiêu khẽ hừ, phất tay áo đứng sang bên.
Không phải Lý Vân Tiêu không dám đấu với chủ thánh khí một trận, dù gì thánh khí chế tạo trong Thiên Vũ giới, dù có lực lượng quy tắc hoàn chỉnh nhưng linh khí không đủ. Vua Nguyệt Đồng nơi đây thực lực có han, chưa chắc Lý Vân Tiêu không dám đấu.
Nhưng nếu có cách hòa bình rời đi thì Lý Vân Tiêu lười đánh nhau, miễn cho kiếm thêm kẻ thù.
- Này, các ngươi đang nói thầm cái gì?
Trong đám người chim bay cá nhảy một quái vật bộ dạng thiên nga tiến lên trước:
- Hãy nói ra thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808550/chuong-3414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.