Ninh Khả Nguyệt gật gù:
- Cứ chờ đi.
Xem ra Ninh Khả Nguyệt không có ác ý với Lý Vân Tiêu, ngồi xếp bằng trên cao bắt đầu điều tức lực lượng.
Ba người thi triển ra nghi thức Nguyệt Đồng, mỗi người bị tiêu hao rất lớn. Chính Ninh Khả Nguyệt cũng vậy, nếu không dù thánh khí đổi cũng đã chẳng để Thiên Tư dễ dàng tốn đi.
Lý Vân Tiêu ngồi xếp bằng cảm nhận linh khí, lực lượng trong thiên địa này.
Linh khí trong Thiên Niên Nhất Mâu không đầy đủ nhưng lực lượng quy tắc cực mạnh, có quy tắc hoàn chỉnh trong Thiên Vũ giới.
Khiến Lý Vân Tiêu giật mình là dù ở sa mạc hoang vu cũng có linh khí liên miên bất tận từ mặt đất tràn ra, chứng minh Thiên Niên Nhất Mâu là thiên địa tự tuần hoàn, có thể sinh sôi không dứt, vòng đi vòng lại trường tồn.
Lý Vân Tiêu quan sát một lúc sau ánh mắt phức tạp nhìn Ninh Khả Nguyệt, lòng thở dài thườn thượt. Lý Vân Tiêu nhắm mắt lại điều tức phục hồi.
Tốc độ phục hồi thân thể của Lý Vân Tiêu rất nhanh, cộng thêm tiêu hao ít hơn Ninh Khả Nguyệt nhiều, rất nhanh đã khỏe hơn phân nửa.
Lý Vân Tiêu mở mắt ra hỏi:
- Ta có một điều rất tòm ò, lúc trước ngươi làm sao xung đột với Dận Vũ? Vết thương của Dận Vũ do ngươi gây ra?
Ninh Khả Nguyệt phớt lờ Lý Vân Tiêu, dường như đã tiến vào nhập định.
Mấy canh giờ sau Ninh Khả Nguyệt chậm rãi mở mắt ra:
- Ngươi không cảm thấy mình hỏi quá nhiều sao?
Lý Vân Tiêu mỉm cười nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808549/chuong-3413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.