Biểu tình Giao Nữ khó xem nhìn huynh đệ Quỷ Mã tộc nằm hấp hối dưới đất, cắn môi son:
- Tên người lùn kia nói đúng, sĩ chết vì tri kỷ, nữ trang điểm vì người mình thích, cùng lắm thì chết!
Tù đứng sau lưng mấy người, toàn thân đẫm máu.
Lồng ngực bên trái bị long quyền đấm nát, bên phải bị Lãnh Kiếm Băng Sương đâm thủng, đã là người máu.
Tù khẽ thở dài:
- Các ngươi đi đi, đừng ở đây bán mạng cho ta. Mang huynh đệ Quỷ Mã đi cùng.
Vẻ mặt Tù cô đơn.
Trên bầu trời còn lại Lý Vân Tiêu vũ sĩ chân linh đều rút về, người đầy máu quỳ trước mặt Tù, mặt đầy nước mắt.
Phong Yếu Ly không truy kích, gã rút về trường kiếm đưa mắt nhìn hướng Lý Vân Tiêu rồi chuyển sang người Đoan Mộc Hữu Ngọc, bắn ra tia sáng lạnh.
Đoan Mộc Hữu Ngọc biến sắc mặt nhưng không e sợ.
- Chúng ta không đi!
Giao Nữ kiên định nói:
- Thề tồn vong cùng Tù đại nhân.
- Thề tồn vong cùng Tù đại nhân!
Thanh âm nặng nề bi tráng liên tiếp vang lên, dưới đất không khí thê lơng.
Dận Vũ lạnh lùng cười:
- Chậc chậc, cảm động quá. Hỡi nhi tử của ta, phụ vơng sẽ không để ngươi chết dễ vậy, long hồn của ngươi tràn đầy, chờ vi pụ rút nó ra bồi bổ một phen, không uổng chúng ta làm phụ tử một phen. Còn có thân thể tạo hóa cảnh địa viên mãn của ngươi, vi phụ sẽ không khách sáo vui lòng nhận!
Mấy lời này làm mọi người nghe rợn tóc gáy.
Cái gọi là dữ không ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808508/chuong-3372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.