Lòng Vân Sinh lão tổ lạnh lẽo, cảnh cáo:
- Ta khuyên ngươi từ bảo ảo tưởng ngoan ngoãn trở lại bên cạnh Chân Long đại nhân đi. Dù gì ngươi là nhi tử của đại nhân, chỉ cần van cầu đại nhân thì không khó sống sót.
- Ha ha ha! Thật khiến ta khó xử.
Tù cười nói:
- Ngươi không chỉ thân thể yếu mà chỉ số thông minh cũng bé xíu. Cơ thể như vậy chỉ có thể dùng một lần cho qua thời gian.
Vân Sinh lão tổ giật mình kêu lên:
- Cái gì?!
Khí lạnh lan trản trong lòng Vân Sinh lão tổ, gã chưa kịp phản ứng lại chợt cảm thấy đầu đau nhói.
- A!?
Đau đớn đánh thẳng vào hồn phách, Vân Sinh lão tổ chợt mất ý thức.
Trên đỉnh đầu Tù bay ra đoàn sáng trắng, bên trong mơ hồ có hình rồng bay vào người Vân Sinh lão tổ.
- Đoạt xá!
Mọi người xem hiểu cảnh này.
Dận Vũ nổi giận hành động, trực tiếp thuấn di xuống.
- Nhi tử ngu xuẩn của ta, bây giờ đoạt xá làm sao đủ thời gian? Đột ngột thay đổi thân hình phế vật kia chỉ càn làm ngươi chết uất ức hơn. Thiếu chỉ số thông minh không phải tên rác rưởi kia mà là ngươi!
Dận Vũ xuất hiện bên cạnh Vân Sinh lão tổ, vỗ vuốt rồng.
Bùm!
Đầu Vân Sinh lão tổ bị đánh nát.
Giao Nữ đau đớn hét chói tai:
- Tù đại nhân!
Giao Nữ liều lĩnh lao qua.
Đám người Lãnh Đồng ôm quyết tâmp hải chết cùng công kích.
Dận Vũ cười lạnh một tiếng, mắng:
- Toàn là cặn bã!
Một tay Dận Vũ bắt ấn, long vực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808509/chuong-3373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.