Bùm!
Một chưởng giáng xuống bị Lý Vân Tiêu đón đỡ, chấn chưởng lực nổ nát. Hai người bị trùng kích nhưng không ai chịu lùi một bước.
- Cái gì?!
- A!!!
Dung Quang phun ra ngụm máu, bay ra ngoài.
Nhưng Dung Quang dù gì là cường giả chưởng thiên cảnh, thoáng chốc lấy lại tinh thần, biết rằng mình quá khinh địch.
Dung Quang cân bằng ngay khi bay ngược về, chân đạp đất thụt lùi chục bước giảm bớt xung lực. Dung Quang độc ác trừng Lý Vân Tiêu.
Hai người khác giật nảy mình, khó tin.
Khâu Minh khiển trách:
- Dung Quang, ngươi đang làm trò gì? Diễn kịch sao?
Dung Quang xấu hổ tức tối, giận dỗi hừ mạnh:
- Tiểu tử này không đơn giản như bề ngoài, cộng thêm ta khinh địch.
- Hừ! Một chiêu bị người bóp ánt trong tay, một chiêu bị người đánh bay, có thể giải thích bằng hai chữ khinh địch sao?
Thái Thúc Trình lạnh lùng trào phúng:
- Ngươi có tu vi chưởng thiên cảnh, cao hơn đối phương một đại cảnh giới vậy mà hai chiêu đã xong, làm người ta cảm giác đối phương mới cao hơn ngươi một đại cảnh giới. Ngươi không cảm thấy mất mặt sao?
- Các ngươi . . . Phụt!
Dung Quang bị hai người châm chọc quê quá lại tức hộc máu.
Dung Quang nghiến răng:
- Các ngươi có giỏi thì lên đi!
Chu Quân thấy bọn họ tự mâu thuẫn nội bộ, vội nói:
- Xin ba vị đại nhân đừng khắc khẩu. Lý Vân Tiêu có thân thể thành thánh, xác thịt bất tử bất diệt, thực lực không dưới chưởng thiên cảnh. Mới rồi hắn đại chiến Ba Cẩn thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808325/chuong-3190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.