Dù bắt Mạnh Trác, Chu Quân chống lại Thạch Chi Vương Lam Nham Chủ thì bọn họ cũng không dám đối kháng Diệp gia của đảo Huyền Ly.
Tình hình trên đảo cũng rất vi diệu, có thể vào Vĩnh Sinh chi giới mấy ai chẳng phải là kỳ tài ngút trời, thiên chi kiêu tử? Ai đồng ý dưới tay người? Ai nguyện ý nghe người ta chỉ huy?
Đặc biệt là bá chủ tuyệt đại như Lam Nham Chủ, quen thói bề trên, ngạo thị tất cả từ lâu, dù ở đảo Huyền Ly cũng là tồn tại độc lập. Nhiều lúc Diệp Kình Vũ cũng bó tay với Lam Nham Chủ.
Nếu Lam Nham Chủ thật sự có lòng muốn đối phó Diệp Phàm thì sẽ là tính iệu cực kỳ nguy hiểm, có lẽ tỏ rõ biến cố lớn, náo động trên đảo Huyền Ly.
Khiến Chu Quân, Mạnh Trác buồn bực nhất là để họ đụng phải chuyện như vậy, sơ sẩy một cái liền thành vật hy sinh.
Dung Quang ở một bên chữa thương đã phục hồi rất nhiều, mở miệng khuyên nhủ:
- Hừ! Thạch Chi Vương đích thân ra tay, quyết bắt Diệp Phàm bằng được. Hai ngươi làm sao có thể dễ dàng rời đi? Lựa chọn tốt nhất là cùng chúng ta bắt Lý Vân Tiêu sau đó bắt Diệp Phàm, không thì chút nữa đại nhân trách tội đừng nói là ta không nhắc nhở hai vị.
Sắc mặt Chu Quân khó coi, cắn răng nói:
- Ta không nghe hiểu ý của các người, cũng chưa từng nghĩ tố cáo cái gì. Đơn giản là nhiệm vụ hoàn thành, hai chúng ta nên đi.
Khâu Minh lười nói nhiều:
- Không nghe hiểu thì thôi, chút nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808326/chuong-3191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.