Ba Cẩn cũng hơi căng thẳng. Chu Quân và Mạnh Trác một nhóm. Lý Vân Tiêu và Cố Thanh Thanh dường như có nhiều mối liên quan. Chỉ còn người yêu tộc và Ba Cẩn, Anh Thiều là đơn độc. Nếu Anh Thiều bị đuổi đi thì Ba Cẩn chỉ có thể ôm đoàn sưởi ấm với yêu tộc kia. Nhưng thoạt trông yêu tộc rất lạnh lùng kiêu ngạo, chưa chắc sẽ để ý tới lão.
Đầu óc xoay chuyển nhanh, Ba Cẩn hiểu ngay tầm quan trọng sự tồn tại của Anh Thiều.
Ba Cẩn hừ mạnh:
- Anh Thiều đại nhân yên tâm, ta sẽ cùng tiến lùi với đại nhân!
- Ha ha ha! Hay, nói hay!
Lý Vân Tiêu vỗ tay cười to, nói:
- Lần này một hơi giải quyết cả hai.
Chu Quân gật đầu cười nói:
- Đúng rồi, đỡ rắc rối.
Mạnh Trác từ ngoài đại điện đi vào, đứng cạnh Chu Quân, một con mắt lạnh lùng nhìn Anh Thiều, Ba Cẩn làm hai người rét run.
Chu Quân nói:
- Chúng ta chịu thiệt chút, hai người đối phó Anh Thiều, một8 kkhác thì do ba các ngươi giải quyết đi.
Mạnh Trác cười gằn:
- Ta vui vẻ chịu thiệt thế này.
Anh Thiều, Ba Cẩn luống cuống.
Ba Cẩn choáng váng, cứ nghĩ đứng chung với Anh Thiều sẽ làm đối phương e ngại, lại chơi trò cân bằng, không ngờ sự tồn tại của lão không đáng tiền.
Ba Cẩn vội nói:
- Các vị là nhằm vào Anh Thiều, không liên quan gì lão phu. Lão phu nguyện cùng các vị thảo phạt Anh Thiều.
Ba Cẩn nói xong tránh ra, phân biệt rõ giới hạn của Anh Thiều.
Anh Thiều tức suýt hộc máu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808320/chuong-3185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.