Lý Vân Tiêu cau mày nói:
– Lão Long, ngươi có ý gì?
Thân ảnh Xa Vưu ở xa xa hiện ra, nói:
– Ngươi lừa gạt tiểu tử tiến vào nơi này, lại dùng tảng đá đó nện lấy máu của hắn, ta không nhìn được mà thôi.
Lý Vân Tiêu tức giận:
– Ngươi lúc nào có đạo đức của thánh nhân thế?
Xa Vưu khua tay nói:
– Ngươi tránh qua một bên, chuyện long tộc chúng ta để cho ta giải quyết. Tiểu tử này thiên phú cực cao, võ đạo kiên định, ta rất ưa thích.
Lý Vân Tiêu trầm ngâm, liền thối lui qua một bên.
Trong nội tâm La Thanh Vân thầm hô không tốt, hắn nhận ra người trước mắt, chiến dịch tại thành Hồng Nguyệt còn rõ mồn một trước mặt, lập tức cảnh giác nói:
– Ngươi muốn làm cái gì?
Xa Vưu chậm rãi nói ra:
– Chỉ muốn rút một chút máu mà thôi, không cần phải khẩn trương như vậy. Đều là long tộc, với tư cách tiền bối ta cũng không khi dễ nguơi, ta liền dùng hai thức thần thông trao đổi với ngươi.
– Hai thức thần thông? Chê cười! Thần thông mạnh hơn nữa cũng không thể đổi được máu tươi của ta đâu!
La Thanh Vân trầm mặt.
– Ha ha, trước xem rồi nói sau.
Thân ảnh Xa Vưu khẽ động, tu di vô ngã kiếm xuất hiện trong tay của hắn, hắn giơ lên cao, kiếm ảnh đầy trời, chồng chất không ngừng lan ra các nơi.
Lý Vân Tiêu chấn động, kiếm thế này hoàn toàn không giống kiếm đạo của hắn. Xa Vưu mặc dù cũng là cao thủ dùng kiếm, nhưng cho tới bây giờ đều bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807849/chuong-2715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.