Xa Vưu lườm hắn một cái, nói:
– Có thể lĩnh ngộ bao nhiêu phải xem ngộ tính của ngươi, nào có đạo lý dạy lần thứ hai.
“...”
La Thanh Vân im lặng, phiền muộn nói:
– Được rồi, ta trở về sẽ cẩn thận nhớ lại. Còn có hai thức thần thông phiền toái tiền bối biểu thị, ta nhất định cản thận quan sát.
Xa Vưu vuốt cằm, nói:
– Thế giới chi kiếm tổng cộng có bốn chuôi, ta chỉ được thứ hai, chỉ học được hai chiêu. Chờ ta tìm được hai kiếm khác, ta sẽ truyền cho ngươi sau.
La Thanh Vân: “…”
Xa Vưu trợn mắt nói:
– Như thế nào, bất mãn?
La Thanh Vân vội nói:
– Không phải... Chỉ là...
Hắn có cảm giác nói không ra lời, chỉ cảm thấy có cảm giác mắc lừa. Nhưng đối phương là tiền bối bổn tộc, hơn nữa đúng như hắn nói, hai thức này có giá trị không tầm thường.
Xa Vưu phất phất tay nói:
– Đi thôi đi thôi, đừng quấy rầy ta tu luyện. Chờ ta học được hai thức khác sẽ dạy ngươi, sẽ không nuốt lời đâu.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Trở về hảo hảo tìm hiểu đi, ta rất chờ mong trận chiến lần sau đấy.
Hắn vung tay lên, truyền tống La Thanh Vân ra ngoài.
– Lão Long, ngươi thật không biết xấu hổ ah, lừa người ta nhiều máu như vậy.
Lý Vân Tiêu nhìn qua nửa thùng long huyết, ánh mắt sáng ngời.
– Lừa gạt?
Xa Vưu bạo phát nhảy dựng lên, tức giận:
– Lời nói cũng không thể nói lung tung! Hai thức thần thông này là báu vật vô giá, nếu không phải ta thưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807850/chuong-2716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.