Lý Vân Tiêu mặc kệ hắn nói:
– Thu hồi tâm tư này của ngươi đi, đại lục đã đủ ngươi lăn lộn, đừng đánh chủ ý tứ hải nữa. Trực tiếp đi thẳng vào vấn đề đi, tới tìm ta có chuyện gì?
Lão giả cười khổ không thôi, sau đó có chút trách cứ, cáu giận nói:
– Cổ Phi Dương, ngươi là không đem ta làm bằng hữu a, làm hại ta cho rằng ngươi đã chết, thương tâm hơn hai mươi năm a!
Lý Vân Tiêu dở khóc dở cười mắng:
– Thương tâm em gái ngươi! Sao không thấy ngươi báo thù cho ta? Chớ ở trước mặt ta giả trang, bằng không ta một chưởng đánh nát chiếu hình, miễn cho nghe lời vô ích.
Lão giả kia ngượng ngùng nói:
– Ta là thật tâm...
Hắn trong nháy mắt ngừng lại, bởi vì đã thấy Lý Vân Tiêu giơ tay lên vận chưởng, sợ là nói thêm câu nữa sẽ phách tới a.
– Được rồi, ngươi không tin cũng không quan hệ, nhưng tâm lão phu có Nhật Nguyệt chứng giám.
Lão giả vội vàng nói sang chuyện khác:
– Ta mong ngươi đến Vạn Bảo lâu cùng ta tụ họp một chút, chúng ta hảo hảo nói chuyện, ở đây có nhiều bất tiện.
Lý Vân Tiêu nói:
– Là chuyện liên quan tới Lăng Bạch Y đi, việc này ta không có hứng thú, cũng không có năng lực tham dự. Ta cũng cảm thấy kỳ quái, lấy tính các khôn khéo của ngươi, sẽ không làm ra việc qua loa cùng nguy hiểm như vậy a, chẳng lẽ có ẩn tình khác?
Sắc mặt lão giả ngưng trọng nói:
– Xác thực có ẩn tình khác, ngươi đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807773/chuong-2639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.