Lý Vân Tiêu lộ ra thần sắc ngạc nhiên nói:
– Ngươi biết những lời này là có ý gì sao?
Thủy Tiên lắc đầu nói:
– Không quá rõ ràng, nhưng hình như rất lợi hại, ta nghe người ta nói qua.
Lý Vân Tiêu:
– …
– Di, hình như lại có người đến.
Thủy Tiên giơ tay lên hô.
Rất nhanh, hơn mười đạo quang mang đem phi hành khí vây quanh đến con kiến chui không lọt, tất cả đều là sắc mặt ngưng trọng cầm binh khí, cảnh giác nhìn chằm chằm hai người.
Một người cầm đầu sắc mặt trầm ngưng, lạnh giọng nói:
– Vừa rồi động tĩnh trước cửa Thiên Nguyên thương hội là các ngươi làm ra?
Hắn nhìn chằm chằm hai người, nội tâm dâng lên cơn sóng gió động trời, tu vi của hai người hắn hoàn toàn nhìn không ra, đặc biệt nam tử kia cho hắn một loại cảm giác sâu không thể lường, nội tâm không khỏi lo lắng.
Lý Vân Tiêu ung dung nói:
– Phải thì như thế nào, không phải thì như thế nào?
Người nọ “lẩm bẩm” nuốt xuống một ngụm nước bọt, nói:
– Nếu như không phải, chúng ta lập tức đi liền. Nếu là hai vị ra tay, ta xem hai vị khí vũ bất phàm, cũng không phải người thường, mong không nên làm khó chúng ta, có thể theo ta quay về Vạn Bảo lâu một chuyến nói rõ nguyên do.
Lý Vân Tiêu lấy ra tấm lệnh bài kia ném tới.
Người cầm đầu kia đồng tử co lại, lúc tiếp được thân thể run lên, “A!” một tiếng.
– Thống lĩnh, làm sao vậy?
Hai Phó Thống Lĩnh ở bên cạnh đều tò mò nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807774/chuong-2640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.