Năm kỳ khôi sắc mặt đều biến hóa, nhưng trong nháy mắt đã khôi phục bình thường.
Tướng Quân nói:
– Không quản các ngươi miệt thị chúng ta như thế nào, không quản các ngươi phỏng đoán chúng ta như thế nào, cũng không quản thực lực các ngươi mạnh bao nhiêu, chúng ta đều thủ vững nhiệm vụ.
– Chậc chậc, rất có chí khí, nhưng các ngươi hiểu rõ sao?
Khâu Mục Kiệt thoáng cái cười lạnh nói:
– Ta đối phó hai tên, ba tên còn lại các ngươi kéo ở một thời gian ngắn, đợi ta thu thập xong sẽ đến giúp các ngươi.
Hắn xông lên trước, trực tiếp thuấn di mà qua, nắm lấy phác đao chém tới đầu Sĩ Vô Song, nhe răng cười nói:
– Bán nguyệt đầu và tên tiểu tốt tử kia, mau lên đây nhận lấy cái chết!
“Xùy~~! ”
Đột nhiên một đạo lệ mang hóa thành nguyên khí trảm kích, ngang trời mà đến.
“Phanh! ”
Lực lượng một đao của Khâu Mục Kiệt bị chấn khai.
Ra tay đúng là Thôn Thiên Tượng, liêm đao thật dài nắm trong tay, ánh mắt lạnh như băng theo dõi hắn, bộ dáng kiên quyết.
– Thôi đi, heo mập, bổn tọa lát nữa sẽ thu thập ngươi!
Khâu Mục Kiệt ngoắt tay với Sĩ Vô Song một cái tay, cười nhạo nói:
– Muốn báo thù cho hai tên ngu xuẩn kia thì cứ tới đây đi!
Sĩ Vô Song đưa mắt lên nhìn nhìn hắn thoáng một phát, Khâu Mục Kiệt lập tức trong lòng hơi kinh, con mắt đỏ tươi tràn đầy cừu hận kia đã khôi phục như thường, tĩnh như xử nữ.
Tướng Quân nói:
– Bảo vệ tốt vị trí của mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807683/chuong-2539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.