“Phanh! ”
Rốt cục dưới một kiếm, viêm thương kia cũng đã đứt đoạn!
Trên mặt Vẫn Xa lộ ra thần sắ, hai cái con ngươi đột nhiên co rút lại cùng một chỗ, Lãnh Kiếm Băng Sương đã chém đến trước mặt hắn.
Tướng Quân đứng ở sau Vẫn Xa, sắc mặt trầm xuống, hai đấm nhắc tới đánh mạnh ra ngoài, quát to:
– Cách sơn đả ngưu!
“Oanh! ”
Hai đạo quyền uy lập tức xuyên thấu Vẫn Xa, đánh lên kiếm quang, “Phanh” một tiếng chấn khai Lý Vân Tiêu.
Trên bầu trời, Khâu Mục Kiệt dưới ba gã kỳ khôi liên thủ, phải mệt mỏi ứng phó, hắn cũng trông thấy Lý Vân Tiêu đánh lâu không xong, giận dữ hét:
– Ngươi còn chơi cái gì hả? Còn không mau động thật sự đi!
Lý Vân Tiêu thối lui xa vài chục trượng mới xua tan quyền kình kia, lúc này mới cười nói:
– Ta cũng không chơi, lực lượng của “Tướng” và “Xe” tựa hồ lợi hại hơn các kỳ khôi các đấy!
Khâu Mục Kiệt tức giận hừ nói:
– Vậy ngươi đến đổi với ta đi!
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Không cần, ta đã tìm được cách thủ thắng rồi.
Đồng tử Tướng Quân đột nhiên co lại, nói:
– Cách thủ thắng? Nếu không có lực lượng tuyệt đối thì tuyệt đối không thể nào làm được đâu.
Lý Vân Tiêu nói:
– Chỗ ngươi đứng chính là tọa độ ấn ký đi thông vào trong sơn mạch a, cho nên ngươi thủ hộ ở đó, một tấc cũng không rời.
Tướng Quân nói:
– Phải thì đã sao, đây là chuyện rất dễ phát hiện mà.
Lý Vân Tiêu nói:
– Không có gì, nếu ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807682/chuong-2538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.