Phi Nghê kinh ngạc nói:
– Vật gì? ”
Nam tử Yêu tộc Tuyền tiên sinh cười nhạt một tiếng, đôi môi hé mở, trực tiếp truyền âm tới.
Một gã nam tử bên cạnh hừ lạnh một tiếng, cực kỳ bất mãn nói:
– Muốn giao dịch đồ, lại không chịu quang minh chính đại nói ra, mất mặt. Không bằng sau khi tan hội, tự các ngươi lén giao dịch thì tốt hơn.
Mọi người cũng đều có thần sắc như vậy.
Sắc mặt Phi Nghê đột nhiên đại biến, cả người thoáng cái tuôn ra sát khí, phẫn nộ quát:
– Không có khả năng
Sắc mặt Tuyền tiên sinh ngưng lại, nói:
– Phi Nghê Thiếu chủ không cần lập tức bác bỏ, ta còn chưa nói ra thẻ đánh bạc đấy.
Phi Nghê sắc mặt lạnh như băng, mỉa mai nói:
– Chê cười mặc cho thẻ đánh bạc của ngươi có lớn hơn nữa cũng tuyệt không có khả năng.
Tất cả mọi người đều lộ vẻ mặt tò mò, không biết nam tử Yêu tộc này rốt cuộc muốn gì.
Tuyền tiên sinh đôi môi khẽ nhúc nhích, tiếp tục truyền âm lên.
– Cái gì?
Phi Nghê lần nữa xúc động, cả người hơi sững sờ..
Tuyền tiên sinh nói:
– Vật ta nói, giá trị to lớn đã không dưới vật kia của Thiếu chủ rồi.
Thần sắc trên mặt Phi Nghê thay đổi mấy lần, càng ngày càng tái nhợt.
Lý Vân Tiêu cũng hết sức tò mò, truyền âm của Tuyền tiên sinh cũng dùng mật ngữ, nếu không dùng thần trí của hắn và thuật xem khẩu hình, đủ để dọ thám biết nội dung rồi.
– Vẫn không được, ta không đổi.
Phi Nghê rốt cục cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807240/chuong-2096.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.