Tần Xuyên nói:
– Không cần nhìn nữa, độn thuật của hắn rất mạnh, đã triệt để bỏ qua chúng ta rồi. Ngược lại Phi Nghê Thiếu chủ..., Ặc, thật sự là đau đầu đây. Việc này quản hay là mặc kệ đây? Thực lực Tuyền tiên sinh kia không giống bình thường, rất có khả năng là một nhân vật khó giải quyết.
Chu Sở lạnh lùng nói:
– Phi Nghê bản thân mắt bị mù, bị tình mê hoặc, đáng đời nàng. Ngược lại Lý Vân Tiêu kia lại thoáng cái không thấy đâu nữa, thật vượt quá dự liệu của ta.
Sắc mặt Tần Xuyên trở nên ngưng trọng, nói:
– Hiện giờ xem ra, lời đồn kia vô cùng có khả năng là thật.
“Ha ha, đừng nói đùa”
Chu Sở khinh miệt mỉa mai nói:
– Đám người ty tình báo đều là phế vật, tin tức gì cũng dám loạn truyền, nói hắn trộm lấy bảo vật của một chi Hải tộc ta còn tin, nói hắn trộm sạch Vương cung Đông Hải, hắc hắc, thật sự là một đám gia hỏa ngốc nghếch.
Tần Xuyên ngưng giọng nói:
– Bảy kiện Đông Hải chí bảo trước kia Lý Vân Tiêu triển lộ ra, còn có lời đồn ở trấn Hải Mộc, cùng với độn thuật chúng ta vừa mới thấy, càng ngày càng tiếp cận với lời đồn rồi.
– Hừ
Chu Sở khẽ nói:
– Đừng vui buồn thất thường nữa, lần sau gặp được hắn, trực tiếp bắt về Thánh Vực, chẳng phải tất cả đều rõ ràng sao?
Tần Xuyên sắc mặt một mảnh im lặng, trầm tư không nói, sau đó mới chậm rãi nói:
– Không nên lỗ mãng, trước khi chưa xác định tin tức, tốt nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807241/chuong-2097.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.