– Là ai? ”
Toàn bộ cung điện san hô đều sụp xuống, bên trong truyền đến tiếng nổi giận của Lục Điêu thống lĩnh, hai đạo quang mang vọt ra khỏi cung điện, thoáng cái dừng ở trước người Lý Vân Tiêu.
Lục Điêu thống lĩnh mặt mũi tràn đầy nổi giận, đặc biệt là thấy sắc mặt Nghiễm Dịch trở nên trắng, khóe miệng còn mang theo máu tươi, liền tức đến toàn thân run rẩy, khiến Vương tộc bị thương, hắn đây chính là tử tội
Nhuận Tường lại vẻ mặt lạnh như băng, hai đạo ánh mắt lăng lệ ác liệt lướt qua trên mặt Lý Vân Tiêu, tựa hồ muốn xuyên thấu qua cái mặt nạ kia, thấy rõ tướng mạo vốn có của hắn.
Lý Vân Tiêu nhìn Nhuận Tường, liền chuyển hướng Lục Điêu thống lĩnh, nói:
– Nhất tộc ngươi ở hải vực này có bao nhiêu người?
Lục Điêu thống lĩnh sững sờ, ngạc nhiên nói:
– Ngươi là ai? Sao lại hỏi việc này?
Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói:
– Ta lấy tiền tài người khác, định thay người khác tiêu tai, triệt để tiêu diệt Lục Điêu nhất tộc ngươi
– Cái gì? Đáng chết, đáng chết, đáng chết ah!
Lục Điêu thống lĩnh còn tưởng chuyện gì, sau khi nghe xong cả người lập tức nổi giận, thân thể bỗng nhiên tuôn ra lực lượng cường đại, hai tay lăng không chụp lấy, liền nắm một cây trường mâu màu vàng nơi tay, đâm thẳng tới.
Trường mâu kia chỉ là huyền khí bát giai bình thường, nhưng ở trong tay Hải tộc đã là thứ như chí bảo, trên mũi nhọn lóe lên hàn mang, thẳng đến mi tâm Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806796/chuong-1652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.