Sắc mặt Nhuận Tường đại biến, kinh sợ nói:
– Đáng chết, đáng chết a! Lại có cách nghĩ ác độc với ta như vậy!
Lý Vân Tiêu nhịn không được cười lên, nói:
– Ngươi cũng năm lần bảy lượt muốn giết ta rồi, ta sưu hồn ngươi có gì kỳ quái? Bất quá ngươi rất biết thưởng thức đấy, có thể đánh đồng ta với ba người mà ngươi bội phục!
Nhuận Tường nói:
– Không cần khiêm tốn, nếu ngươi có thể sống đến tuổi như vậy, thành tựu cũng không dưới bọn hắn.
Lời vừa nói ra, sắc mặt Nghiễm Dịch và Lục Điêu thống lĩnh đều đại biến.
Nhuận Tường lấy Nhân loại so sánh với Hải Vương thì cũng thôi đi, nhưng trong ba người hắn nói lúc trước có Hải Hoảng đại nhân chủ nhân tứ hải, lời vừa rồi đã là đại nghịch bất đạo rồi.
Nghiễm Dịch kinh sợ nói:
– Nhuận Tường, ngươi nói bậy bạ gì đó, lại dám mạo phạm Hải Hoàng đại nhân.
Nhuận Tường biến sắc, cũng biết mình đã lỡ lời, vội vàng chuyển hướng chủ đề, nói:
– Đáng tiếc, ngươi không có mạng sống đến tuổi kia rồi.
Hai chân hắn thoáng cái rời khỏi đáy biển, cả người lơ lửng trên không trung, thân thể xuất hiện Long hóa.
Từng khối lân phiến màu vàng hiển hiện trên người, hai tay dài ra móng vuốt sắc bén, trên trán trồi lên Long giác, hai tay nắm lấy La Hầu chiến thương, trạng thái toàn bộ triển khai dừng ở Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu lạnh nhạt cười nói:
– Ngươi có lòng tin thắng ta sao?
Nhuận Tường lạnh lùng nói:
– Trước kia là trên đất bằng, ngươi chiếm ưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806797/chuong-1653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.