Trần Phong nhịn không được nội tâm kinh hãi, nói:
– Lý Vân Tiêu, lẽ nào ngươi cũng cảm ứng được?
Nơi đây chỉ có vài tên Lục Tinh Vũ Đế mới hơi có một tia yếu cảm ứng, còn lại mọi người căn bản là không phát hiện gì hết, mà Lý Vân Tiêu lại là người phát hiện sớm nhất, khiến cho hắn cảm thấy sợ hãi không thôi.
Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói:
– Đừng quên, thế nhưng ta là Thuật luyện sư bát giai, Thần Thức ở trên bất luận kẻ nào trong các ngươi.
Trong tay hắn đột nhiên hiện ra một khối huy chương, ở trước mặt mọi người chợt lóe lên.
Đúng vậy, đó là Huy chương thuật luyện sư bát giai, để cho sắc mặt tất cả mọi người đại biến.
Trần Phong ít nhiều biết Lý Vân Tiêu thuật Đạo song Tu, nhưng mà những người còn lại tịnh không biết được, thuật võ song tu như vậy nghịch thiên đến kinh người, để cho những người thất đại thế lực càng khó có thể ức chế nội tâm kinh hãi cùng sợ hãi.
Tiểu tử này mới bao nhiêu tuổi a? Vậy mà có thành tựu như thế này, nếu mà cho hắn thêm thời gian, cho hắn thêm mười năm hai mươi năm, lúc đó thiên hạ này ai có thể chế phục hắn?
Nội tâm Bắc Minh Lai Phong cũng cực độ đè nén, cổ sát cơ kia càng là không cách nào áp chế lan tràn.
– Nghĩ không ra Vân Thiếu lại còn là Bát Giai thuật luyện đại sư, thực sự là thất kính.
Sắc mặt Trần Khai Hồng ngưng trọng, không còn thái độ đối xử giống như hậu bối nữa, dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806607/chuong-1463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.