Lúc này tất cả mọi người đều cảm thấy thấp thỏm, rất sợ Bắc Minh Đồng Phương đột nhiên ra tay giết người, dù sao Lý Vân Tiêu tựa hồ phát hiện cái gì đó, là di tích bọn hắn mong muốn tìm thấy, quyết không thể để cho Bắc Minh Thế Gia giết người, đợi sau khi tìm được cửa vào di tích lúc đó có giết người cũng không sao.
– Vân Thiếu, đến tột cùng như thế nào, có phát hiện gì không?
Rốt cục một gã cường giả Vạn Tinh Cốc không nhịn được, hắn nhìn thấy thân ảnh Lý Vân Tiêu ở trên trời cao mấy canh giờ, vậy mà không hề động đậy một chút.
Lý Vân Tiêu mở miệng nói rằng:
– Có lẽ ta đã tìm được phương pháp tiến nhập di tích.
– Cái gì?
Tất cả mọi người đều cả kinh, vội vàng bay lên trời không, đều vây bên người hắn, cấp thiết không ngớt.
Trần Khai Hồng vội hỏi:
– Ngươi đã tìm ra được tọa độ không gian di tích?
Lý Vân Tiêu chậm rãi mở mắt ra, nói:
– Không phải là tìm ra tọa độ, các ngươi xem mảnh Huyết Nguyệt trên bầu trời kia, có thấy điểm gì không?
Mọi người ngẩng đầu lên, Bắc Minh Đồng Phương mở miệng trầm giọng nói:
– Như là đồng tử một con người, cùng Nguyệt Đồng của Cổ Phi Dương năm đó giống nhau như đúc.
Hắn thấy mọi người nhìn hắn, nói bổ sung:
– Ta từng gặp qua Nguyệt Đồng Cổ Phi Dương.
Lý Vân Tiêu kinh ngạc nhìn hắn một cái, trong lòng cũng không ấn tượng người này, nghĩ đến năm đó chắc cũng là lâu la Bắc Minh Thế Gia mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806606/chuong-1462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.